ĐIỀN DUYÊN - Trang 2264

Hoàng Nguyên thuận thế cầm cái cuốc trên tay Đỗ Quyên, nói: "Ta làm!"

Đỗ Quyên bất ngờ bị hắn đoạt đi, nghe xong lời của hắn bật cười, hỏi:

"Ngươi làm? Ngươi cầm nó muốn làm gì?"

Hoàng Nguyên lúng túng cười nói: "Ngươi dạy ta giẫy cỏ."

Đỗ Quyên không chút lưu tình đả kích nói: "Ta không dạy ngươi. Ta tự

mình làm là xong, còn nhanh nữa!"

Tiểu Thuận vội nói: "Để ta dạy nhị ca. Không dễ học đâu."

Hoàng Nguyên nghe ra ý khuyến cáo.

Lúc này, Hoàng Lão Thực và Hoàng Tước Nhi cũng xong việc, từ trong

ruộng ngô chui ra. Hoàng Tước Nhi nghe thấy đối thoại của đệ đệ muội
muội, săn sóc nói với Hoàng Nguyên: "Không còn sớm, ta cần về nhà. Buổi
trưa nóng, đợi xế chiều hoặc sáng sớm ra làm cũng như nhau. Dù sao ruộng
chúng ta không nhiều, trước đó ta cũng vẫn làm."

Hoàng Nguyên thuận thế xuống dốc, hỏi Hoàng Lão Thực: "Cha, chúng

ta có bao nhiêu đất?"

Hoàng Lão Thực hiếm khi được nhi tử hỏi hắn, đúng là hắn "tinh thông"

và "am hiểu", nên vội vàng đáp: "Năm mẫu đất, tám phần vườn. Nơi này là
nửa mẫu trồng bắp và đậu tương; còn có hai khối xa chút, ở chân Đông
Sơn. Ngươi muốn xem, cha mang ngươi qua xem."

Hoàng Nguyên vốn thuận miệng hỏi, vừa nghe xong thất thanh nói: "Chỉ

có 5 mẫu?"

Dưỡng phụ hắn, Dương gia, có mấy ngàn mẫu đất, còn có cửa hàng.

Hoàng gia nhiều người như vậy mà chỉ có 5 mẫu, khó trách hắn giật mình.

"Cuộc sống như thế làm sao mà qua? Lương thực sao đủ ăn?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.