ĐIỀN DUYÊN - Trang 2322

Lâm Xuân nghi ngờ hỏi Hoàng Nguyên: "Nhà ngươi có ai tới học à?"

Hoàng Nguyên cười nhạt, nói: "Còn chưa định đâu, hỏi trước một tiếng."

Hắn lập tức đem chuyển đề tài, hỏi Lâm Xuân ngày nào đi, mấy ngày

nay làm cái gì.

Lâm Đại Mãnh cười nói: "Ngày mốt Xuân Nhi đi. Tối mai ta mời hắn ăn

cơm, hiền chất cũng cho mặt mũi đến ngồi, nhận biết thêm người trong
thôn, sau này gặp mặt cũng dễ tiếp đón."

Hoàng Nguyên sảng khoái đáp ứng.

Lâm Đại Mãnh thấy đã trễ, liền dẫn đầu cáo từ, đỡ trưởng bối rời đi. Tiếp

đó, những người khác cũng dần dần rời đi, chỉ còn Hoàng lão cha và Hoàng
đại nương còn chưa đi, sân Hoàng gia mới an tĩnh lại.

Tiếng ồn ào náo động nhạt đi, trời đêm chấm đầy sao như cũng sáng hơn,

soi rõ đám đom đóm bay lượn dưới đất, có một phong vị khác. Hoàng
Nguyên ngửa mặt nằm trên giường trúc, lẳng lặng cảm thụ hơi thở đêm hè.
Xa xa tiếng ếch oác oác kêu, bên cạnh chân tường côn trùng rả rích, gió
mát đưa hương hoa hương cỏ tới, quanh quẩn chóp mũi, không có gì là
không làm cho hắn say mê.

Hoàng Lão Thực ra phía sau xem gia súc. Mấy mẹ con Phùng Thị thu

dọn nhà cửa xong, đi phòng bếp nấu nước, dự bị rửa mặt. Giờ khắc này,
trong viện chỉ còn Hoàng lão cha và Hoàng đại nương ngồi bên cạnh hắn,
nhẹ nhàng đung đưa quạt cho hắn.

Hoàng lão cha thăm dò hỏi: "Nguyên Nhi, chuyện học..."

Hoàng Nguyên từ từ nhắm hai mắt, thoải mái cười nói: "Gia gia, đây

không phải là chuyện lớn gì. Ta cùng thân thích nói rõ, có thể giúp thì giúp;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.