ĐIỀN DUYÊN - Trang 2387

"Ta là tới đọc sách, không phải là hạ nhân cô nãi nãi mua! Một buổi sáng

kêu ta cho gà ăn, lại nhóm lửa, lại quét rác, ta không có công phu học tập.
Lát nữa biểu ca hỏi ta công khóa, ta trả lời không được, ta lại bị phạt đứng."

"Ngươi đọc sách hả? Một buổi sáng ngươi chạy đi nhà xí ba bốn chuyến,

đọc sách chó má gì! Trâu ngựa lười cứt đái nhiều, chỉ biết ham chơi! Ta
không kêu ngươi giúp thì ngươi không học; ta vừa gọi ngươi giúp một tay,
ngươi liền muốn đi học. Cho củi vào bếp cần bao nhiêu công phu, sẽ trở
ngại ngươi đi học hả? Lão nương suốt ngày rửa nấu, vì ai đây?"

"Sao Cô nãi nãi không kêu Tiểu Thuận làm?"

"Ngươi cái tiểu ôn quỷ, dám cùng ta đối đáp? Tiểu Thuận là cháu ruột ta,

còn phải thả trâu chăn dê, tội nghiệp hắn thả trâu còn mang theo quyển
sách. Ngươi là tổ tông ta sao không thể làm chút việc vặt?"

"Ta muốn thả trâu, cô nãi nãi không cho."

"Ngươi không phải muốn thả trâu, mà ngươi chỉ muốn đi ra ngoài chơi!"

Hoàng Nguyên và Đỗ Quyên đến cửa đã thấy đầu tóc mặt mũi Hoàng đại

nương rối bù bẩn thỉu ngồi trong sân, trước mặt là một thau lớn xiêm y, vừa
chà vừa lải nhải, tức giận bất bình quở trách cháu trai nhà mẹ đẻ. Một thằng
nhóc tám tuổi, gọi "Nhị oa", đứng ở hành lang cùng nàng đối kháng.

Càng nghĩ càng tức giận, Hoàng đại nương nói chuyện không lựa lời:

"Lão nương mỡ heo mông tâm, đem các ngươi đến hầu hạ, ăn ngon uống
ngon, còn bị khinh bỉ..."

Nhị oa cũng phẫn nộ lớn tiếng nói: "Chúng ta không phải ăn ở không trả

tiền. Thứ gì tốt đều chuyển cho cô nãi nãi, cô nãi nãi có lời còn đánh chửi
chúng ta, kêu chúng ta làm việc. Đã không nhận được vài chữ, còn bị tức
cành hông!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.