ĐIỀN DUYÊN - Trang 2511

Loại nấm hương này ngon nhất, hơn nữa rất khó gặp.

Ở núi dựa vào núi, bốn phía thôn Thanh Tuyền là núi kéo dài có vô số

bảo, nuôi dưỡng mọi người trong núi. Nhưng những thứ dễ hái trên núi phụ
cận thường bị hái hết. Muốn tìm thứ tốt, phải đi xa vào núi sâu, trong nhà
cần có tráng lao động, hơn nữa không sợ khổ mệt và nguy hiểm, mới có thể
tìm được.

Đỗ Quyên học chút võ công, thật giúp trong nhà không ít. Hôm nay đi

theo Thu Sinh bọn họ, lại mang theo Như Gió, dũng khí càng lớn, tìm được
thứ tốt là tất nhiên.

Lập tức, nàng thấy đại tỷ và tiểu muội đều bận rộn hái nấm, liền đứng

dậy.

Rồi nhìn cây dẻ, quay đầu hướng Hoàng Nguyên cười.

Hoàng Nguyên nhanh chóng hỏi: "Ngươi muốn làm gì?"

Đỗ Quyên đem gùi buông, cười nói: "Lên cây!"

Hoàng Nguyên vội nói: "Ngươi được sao? Đừng tinh nghịch bị té

xuống."

Đỗ Quyên nhỏ giọng nói: "Trẻ con trong núi ai mà không biết leo cây?

Lời này đừng để cho Hạ Sinh ca ca nghe, quay đầu lại châm biếm ngươi."

Hoàng Nguyên mỉm cười, nói: "Mặc hắn trào phúng thế nào, chỉ cần

ngươi không cười là được. Ngươi thật muốn leo cây? Vậy ta ở bên dưới
tiếp. Không, hay là ta cùng ngươi leo lên? Khi còn nhỏ ta cũng leo cây."

Đỗ Quyên vội vàng khoát tay nói: "Ngươi muốn leo cây, đợi về nhà hãy

leo."

Nói xong, đi đến dưới tàng cây, hai tay duỗi ra, vịn thân cây leo lên trên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.