ĐIỀN DUYÊN - Trang 2560

mang Đỗ Quyên xem một cái hồ sâu, mát mẻ trong veo, có thể nhìn thấy đá
cuội dưới đáy hồ, bên trong có vài con cá dài trong suốt bơi lội.

"Trang Tử không phải cá, yên biết ngư chi nhạc."*

* Trang Tử không phải là cá nhưng biết niềm vui của cá.

Lúc này Đỗ Quyên hoàn toàn cảm nhận được nềm vui được tự do bơi lội

của cá. Chúng nó sinh hoạt trong u đàm thâm cốc, hồn không biết sầu, làm
cho người ta cực kỳ hâm mộ. Từ trước đến giờ nàng lấy cần kiệm trì gia và
sưu tập mĩ thực làm thú vui, giờ khắc này nàng không đành lòng vớt chúng,
"Chúng ta đừng vớt cá ăn."

Nhậm Tam Hòa mỉm cười nhìn nàng, biết nàng sẽ thích.

Hắn từng đến nơi này mấy lần, luôn muốn mang nàng đến xem. Vừa vặn

hôm nay tới đây, quả nhiên nàng thật sự thích, không nhẫn tâm ăn cá.

Hắn cố ý nói: "Ngươi bỏ được? Cá ở đây rất ngon..."

Đỗ Quyên vội quay mặt nói: "Đừng nói nữa! Ta chảy nước miếng a!"

Nhậm Tam Hòa nhịn cười không được.

"Nước trong không có cá", nhưng trong hồ nước này, tôm cá không biết

từ đâu đến, vớt cũng vớt không hết. Chúng nó sống trong hồ nước trong
veo này không biết đã bao lâu rồi. Đại để là trong thiên hạ, thứ gì hấp thụ
hết tinh hoa của núi rừng đều là cực mỹ. Ngoại hình mỹ, hương vị càng
mỹ!

Cuối cùng, bọn họ vẫn bắt vài con cá nấu canh uống.

Là dùng ống trúc nấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.