ĐIỀN DUYÊN - Trang 2625

bỏ ta ngươi cũng sẽ không làm. Nhưng là, việc này không còn đường cứu
vãn. Ta sẽ không thành toàn ngươi "lưỡng toàn". "Lưỡng toàn" của các
ngươi, đối với ta mà nói không tính là "toàn", đem chuyện đó hủy diệt cuộc
đời của ta. Cho nên Hoàng Nguyên, ta chỉ có thể nói với ngươi thực xin lỗi,
dù việc này không thể trách ta."

Hoàng Nguyên nghe xong ngẩn người, một tiếng ra không được.

Tảm Lao Yên bỗng nhiên hỏi: "Nếu là ta đi thì sao?"

Đỗ Quyên khẽ cười một tiếng, chế nhạo nói: "Ngươi đi? Ngươi đi, sau

đó không biết chết ở đâu, ta cùng hắn còn có tương lai sao? Tảm gia có thể
buông tha chúng ta sao? "Văn quân có lưỡng ý, cố đến tướng quyết tuyệt."
Nếu hắn không có "lưỡng ý", ngươi bỏ trốn cũng vô dụng."

Nói xong, nàng xoay người mở cửa phòng đi ra ngoài.

Lươn đều giết xong, Hoàng Tước Nhi nhặt một phiến đá gần đó, đặt lươn

đã được lấy hết nội tạng lên phiến đa, để bụng hướng lên trên, dùng hòn đá
không nhẹ không nặng đập.

Bắt đầu đập từ đầu cổ xuống, đập cho con lươn từ tròn vo thành bẹp,

xương sống bị đập vỡ toang hoác, lại dùng kéo cắt thành khúc.

Đỗ Quyên nhìn thao tác thuần thục của nàng, cười nói: "Ai nghĩ ra cách

này?"

Hoàng Tước Nhi mỉm cười nói: "Ai biết đâu! Đều làm như vậy."

Nhất thời toàn bộ làm xong, Đỗ Quyên dùng nước rửa sạch máu trên

phiến đá, mới cùng Hoàng Tước Nhi đứng dậy trở về. Một đường nói
chuyện sẽ đi ra sau vườn hái rau gì, nấu ra sao.

Trong vườn rau, hai chị em vừa hái cọng tỏi non vừa nói chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.