ĐIỀN DUYÊN - Trang 334

Lại nói Hoàng gia, sau khi cha mẹ chồng đi, Phùng Thị mới bắt đầu thu

dọn đồ đạc, xử lý đồ ăn dư.

Phùng Trường Thuận lại trịnh trọng đối với Lâm Đại Đầu nói: "Đại Đầu

cháu! Con rể ta Lão Thực, rất thành thật. Tục ngữ nói, bà con xa không
bằng láng giềng gần. Sau này, nhờ Đại điệt tử chiếu ứng hắn nhiều một
chút."

Lâm Đại Đầu vội vàng gật đầu, thành khẩn nói: "Ông ngoại nàng yên

tâm. Ta có chút keo kiệt nhưng ta cũng không phải kẻ không mặt không
mũi, không có lương tâm. Lão Thực huynh đệ cùng đệ muội đều là người
tốt, nếu không, ta có thể gấp gáp cầu Hoàng gia kết thân sao?"

Khóe miệng Phùng Trường Thuận giật một cái, biết hắn muốn nói đến

chuyện thông gia, nên không tiện nói tiếp.

Hắn ngừng một lát mới nói tiếp: "Chuyện nhà chuyện cửa, người trong

nhà còn vuốt không rõ, người ngoài sao có thể xen mồm. Ta cũng không ý
khác, chính là thỉnh Đại Đầu cháu giúp một tay. Nếu có một ngày bọn họ
nháo ác liệt, nháo đến lý chính, Đại Đầu cháu có thể ở trước mặt mọi người
nói lời công đạo. Ngươi và con rể ở cách vách cũng rõ ràng. Tính tình con
gái ta cứng rắn nhưng cho tới bây giờ không bất hiếu với cha mẹ chồng."

Lâm Đại Đầu nghe hắn nói lời này, bừng tỉnh đại ngộ, vội đáp ứng.

Phùng Trường Thuận nói: "Lẽ ra ta nên tự mình đi nói. Nhưng nếu hiện

tại ta đi thì giống như ta ở không đi gây sự."

Lâm Đại Đầu vội nói không cần, nếu thực sự có một ngày như vậy, hắn

sẽ cùng đại bá nói.

Có thế Phùng Trường Thuận mới yên tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.