ĐIỀN DUYÊN - Trang 386

Sau khi hỏi rõ tình huống, Hoàng lão cha nhìn con trai lớn quát: "Cút cho

lão tử!"

Hắn và bà già cùng một dạng, cho rằng Phùng Thị muốn thị uy với cha

mẹ chồng nên giả bệnh làm bộ làm tịch, theo ngôn ngữ nông thôn là bỏ
gánh không làm.

Hắn thấy con trai lớn uất ức, thật hận không thể bỏ Phùng Thị người phụ

nữ kia ngay.

Nhưng con trai lớn thành thật như thế, còn kéo theo 2 tiểu nha đầu phiến

tử, bỏ phụ nữ kia sợ sẽ không tìm được vợ, nên cố nhịn.

Hoàng Lão Thực không nghĩ tới sẽ như vậy, lặp lại lời giải thích nhưng

không ai tin, vẻ mặt mờ mịt luống cuống.

Phượng Cô nhìn ánh mắt của hắn, giật mình, vội vàng khuyên nhủ: "Cha,

nương, bớt giận. Mặc kệ đại tẩu có bị bệnh hay không, trong nhà khẳng
định không nấu cơm. Đại ca tới sao có thể không cho cơm ăn chứ. Đây
không phải là con trai ruột của ngươi sao."

Nói xong kêu Hoàng Lão Thực ngồi xuống, lập tức bưng cơm, đồ ăn lên

bàn.

Vợ chồng Hoàng lão cha nghĩ cũng phải, nên không đuổi người nữa.

Hoàng đại nương hận mắng: "Xem em dâu ngươi làm vợ như thế nào.

Vợ ngươi không có nửa điểm bằng nàng. Hiền lành bằng một nửa nàng, ta
chết cũng có thể nhắm mắt!"

Hoàng Lão Thực không lời nào để nói.

Em dâu luôn hòa khí, quả thật rất hiền lành.

Phượng Cô nghe xong cười khẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.