ĐIỀN DUYÊN - Trang 387

Mặc kệ đại tẩu bệnh thật hay giả, đuổi đại bá đi đều không tốt. Buổi sáng

hắn còn giúp làm việc, người trong thôn biết sẽ nói một bữa cơm cũng
không cho con trai ruột ăn, sẽ bị nhàn thoại.

Ăn cơm thì ăn cơm, ăn cơm xong, không phải còn có thể giúp làm việc

sao!

Cả nhà ăn cơm, Hoàng lão cha lại buông bát, nhìn con trai ngồi yên nói:

"Còn thất thần làm chi? Còn không mau đi gánh bắp ngô đi!"

Hoàng Lão Thực nghe xong, vội cười làm lành nói: "Cha, vợ ta bị bệnh,

trong nhà không nấu cơm, ta muốn mang chút cơm về cho nàng cùng Tước
Nhi ăn. Buổi chiều ta còn phải lột da phơi bắp, không thể tới đây hỗ trợ."

Hắn ăn xong, liền nhớ đến phải mang cơm cho Phùng Thị và Tước Nhi.

Nhưng vừa rồi cha mẹ nổi giận, hắn phải nói thế nào đây? Vừa lúc Hoàng
lão cha hỏi, hắn vội nói ra.

Cái này, chẳng những Hoàng lão cha và Hoàng đại nương phẫn nộ, ngay

cả Phượng Cô cũng ngạc nhiên, Hoàng lão Nhị khinh bỉ nhìn đại ca ——

Là chuyên môn tới kiếm cơm!

Còn trực tiếp đây lui an bài của cha, thật bất hiếu!

Cuối cùng Hoàng Lão Thực bị lão cha câm gậy đuổi ra ngoài.

Cơm, dĩ nhiên là không mang theo.

Hai cụ cảm thấy đứa con trai này hoàn toàn bị con dâu nắm đầu. Cũng

không biết đời trước mình tạo nghiệt gì mà cưới một nàng dâu như vậy.

Cha không mang cơm về, Hoàng Tước Nhi cũng không nghĩ nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.