ĐIỀN DUYÊN - Trang 483

Lâm Đại Đầu bị chọc tức, xắn tay áo lao tới: "Tiểu tử đáng chết, lão tử

đánh gãy chân của ngươi."

Thu Sinh liền chạy xa.

Lâm Đại Mãnh lại cúi đầu vỗ mấy bàn tay vào mông Cửu Nhi, mắng:

"Dám đánh người, lão tử liền đánh ngươi."

Cửu Nhi thế nhưng không khóc.

Lâm Xuân cũng không tránh khỏi, cũng bị vài bàn tay của đại bá.

Đỗ Quyên áy náy không thôi, đột nhiên nhớ tới một bài ca: "Ngày hôm

qua ngươi vì ai bị một trận đòn, hôm nay ngươi lại vì ai bị mắng một trận.
Bị đánh bị mắng, cũng là vì ngươi tiểu oan gia này."

Xin lỗi , tiểu huynh đệ!

Sau này tỷ tỷ nhất định dụng tâm dạy dỗ các ngươi, tranh thủ làm cho

các ngươi đi ra khỏi thôn Thanh Tuyền.

Nhưng hôm nay việc này còn chưa xong, nàng còn muốn tiếp tục biểu

diễn.

Vì thế, hai tay nàng vung loạn, quét tay vợ Đại Mãnh ra, khóc đưa bàn

tay về phía Hoàng Tước Nhi.

Hoàng Tước Nhi khóc tiến lên ôm lấy nàng.

Hai tay Đỗ Quyên ôm chặt cổ nàng, ôm đến gắt gao.

Trước mặt mọi người trong phòng, hai tỷ muội ôm đầu khóc rống.

Quang cảnh đó thật thê thảm, như những đứa trẻ không cha không mẹ

vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.