Thu Sinh bật cười nói: "Sao ngươi biết là đệ đệ?"
Đỗ Quyên chắc chắn nói: "Các ngươi Xuân Hạ Thu Đông bốn huynh đệ,
còn thiếu 'Đông', đương nhiên muốn 'Đông Sinh'."
Lâm Đại Đầu nghe xong cười không khép được miệng, cho rằng đây là
lời hay.
Hắn không chê con trai nhiều chút nào.
Hạ Sinh ghét bỏ nhìn thoáng qua đại ca và tam đệ, cải chính nói: "Sinh
muội muội! Muội muội cũng có thể kêu là Đông Nhi."
Lâm Xuân nhìn Đỗ Quyên không nói chuyện, con ngươi đen lòe lòe tỏa
sáng.
Bởi vì hắn cũng muốn một muội muội giống như Đỗ Quyên vậy.
Vợ Đại Đầu dùng tay vuốt ve mặt Đỗ Quyên, nói: "Thím cũng muốn
sinh khuê nữ. Một đống con trai, cả ngày làm ta đau đầu. Nếu có khuê nữ
tri kỷ như Đỗ Quyên, thím rất thích."
Lâm Đại Đầu liếc mắt nhìn Đỗ Quyên, không lên tiếng.
Trong lòng hắn nghĩ, nha đầu kia tri kỷ chỗ nào? Cả ngày không hoà nhã
với hắn, hắn còn đang đau đầu kia.
Nói cười vài câu với Lâm gia xong Đỗ Quyên cầm rổ nhỏ đi về.
Lâm Xuân một hơi ăn hết cơm trong bát, lại sờ soạng cái trứng trà để
trong túi áo. Đuổi tới bên cạnh Đỗ Quyên hỏi: "Đỗ Quyên, đi với ta tới nhà
Cửu Nhi ca ca chơi, có được hay không? Đại gia gia đang làm một chiếc
giường lớn, khắc hoa, rất đẹp."