Nàng và Hoàng Tước Nhi nhìn nhau cười híp mắt, không dám há to
mồm sợ lộ ra lòng đỏ trứng đầy miệng.
Đỗ Quyên và Hoàng Tước Nhi đều chỉ ăn 2 cái trứng gà.
Hoàng Lão Thực một hơi ăn bốn cái, muốn ăn nữa nhưng Phùng Thị
không cho, đành phải tiếc nuối húp cháo ngô.
Điểm tâm xong, đợi Lão Thực cha và nương đều đi, Đỗ Quyên cùng
Hoàng Tước Nhi bắt đầu bận rộn.
Hoàng Tước Nhi rửa bát, quét rác. Đỗ Quyên dùng một khối khăn lau,
đem gia dụng khí cụ trong ngoài, phàm có thể lau, đều lau một lần, chạy
vào chạy ra, một khắc không ngừng.
Tuy Hoàng gia vẫn đơn sơ, nhưng rất gọn gàng ngăn nắp.
Vội đến nửa buổi sáng, Đỗ Quyên mới nghỉ một lát.
Nàng chạy vào phòng bếp hỏi Hoàng Tước Nhi, hạt dẻ đã nấu xong
chưa.
Hoàng Tước Nhi đứng lên một cái ghế trước lò bếp, giở vung lên, dùng
muôi trúc vớt một hạt dẻ ra, cẵn vỏ nếm nếm, cười nói: "Chín rồi!"
Kêu Đỗ Quyên cầm bát gỗ nhỏ đến, bới thêm một chén nữa, "Ăn đi
thôi."
Đỗ Quyên vui tươi hớn hở nâng đi ra, ngồi trên băng ghế nhỏ ở cửa cắn
ăn.
"Tỷ tỷ, ngươi cũng tới ăn. Ăn thật ngon."
Hạt dẻ dùng nước trà nấu trứng kho ra, hương vị quả nhiên thơm, còn
mang chút vị trứng gà.