ĐIỀN DUYÊN - Trang 592

Phúc Sinh và những đứa trẻ lớn hơn một chút đều lần lượt chỉ trích hắn ỷ

lớn hiếp nhỏ, còn sau lưng hạ độc thủ.

Tiểu Bảo thấy nhiều người tức giận, nhất thời khiếp sợ.

Mồm năm miệng mười, cuối cùng Hoàng đại nương biết rõ ngọn nguồn.

Nhưng bọn trẻ đều giúp tỷ muội Hoàng Tước Nhi. Tiểu Bảo còn nói

Hoàng Tước Nhi và Đỗ Quyên cưỡi trên người hắn, đánh mặt hắn buộc hắn
nhận sai. Những điều này làm cho nàng tức giận không thôi, bỏ qua chuyện
Đỗ Quyên bị đẩy xuống sông.

Nhưng Đỗ Quyên còn nhỏ như vậy, người bé tí, trên đầu cũng bị thương,

nàng không thể quở trách nàng, nên lửa giận đều tát trên người Hoàng
Tước Nhi.

Nàng thấy, hết thảy đều do Hoàng Tước Nhi không chiếu cố tốt muội

muội.

Tiểu Bảo đánh muội muội cũng không là cái gì, trẻ con nhà ai không cãi

nhau chứ?

Nàng làm tỷ tỷ nếu ngăn cản trước sẽ không xảy ra chuyện.

Nàng bước lên một bước, cho Hoàng Tước Nhi một bàn tay, lại nhéo lỗ

tai nàng mắng: "Nha đầu chết tiệt, ra ngoài là như khỉ hoang! Chỉ lo chơi,
không chiếu khán muội muội, hại nàng rớt xuống sông. Ngươi còn dám
đánh đệ đệ? Lá gan to hơn trời! ..."

Đỗ Quyên đã sớm đề phòng nàng, quả nhiên thấy nàng giận chó đánh

mèo đánh Hoàng Tước Nhi, vội xen vào giữa nàng và Hoàng Tước Nhi, cố
gắng túm cổ tay nàng, muốn nàng buông lỗ tai Hoàng Tước Nhi ra, vừa
khóc vừa lớn tiếng kêu lên: "Nãi nãi, ta không dám ! Chết đuối cũng không
dám! ..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.