ĐIỀN DUYÊN - Trang 595

Mọi người mờ mịt nhìn quanh, hy vọng phát hiện 2 bóng dáng nhỏ kia

trên đồng ruộng , lại chờ mong bên cạnh có người hô to "Kia không phải
chứ!"

Nhưng trừ bỏ nước "hoa hoa" chảy xuôi dòng, ngay cả gió như muốn

ngừng thổi.

Phúc Sinh và Thu Sinh không hẹn mà cùng đưa ánh mắt về phía giữa

sông.

Sông này từ trên núi chảy xuống, không phải xuôi dòng về phía đông của

thôn, mà từ chỗ này quẹo về phía nam, ước chừng khoảng hai dặm lại vòng
về hướng Đông.

Đoạn sông này sâu đến nửa người lớn, thế nước nhìn bằng phẳng, kỳ thật

sức nước rất lớn, cho nên bọn họ không bơi về hướng này, mà bơi ngược về
hướng trên.

Nghĩ tới một khả năng, hai người bị dọa đến trắng mặt.

Thu Sinh nhìn một bé trai nói: "Tiểu Cân, ngươi mau về kêu người."

Kêu ai, hắn cũng chưa nói.

Nhưng ở cách vách Hoàng gia và Lâm gia, dĩ nhiên Tiểu Cân hiểu.

Phúc Sinh cũng phân phó một đường đệ, kêu hắn trở về kêu gia gia đến.

Chờ bọn hắn đi xong, hai người dặn mấy đứa lớn một chút xuống ruộng

tìm. Tuy bên bờ sông chỉ có mấy cây lớn, vừa nhìn là thấy ngay, nhưng
dưới ruộng trong mương cũng phải tìm. Lại dặn Lâm Xuân ở trên bờ sông
không nên lộn xộn, lại gọi một đứa trẻ đi nói cho Hoàng đại nương một
tiếng, xong bọn họ liền nhảy xuống sông.

Lâm Xuân bỗng nhiên lớn tiếng khóc lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.