ĐIỀN DUYÊN - Trang 652

đánh thì không được, chờ ta đưa quan phủ tới rồi các ngươi muốn chặt
muốn chém gì thì tuỳ."

Nói xong nhìn Phùng Trường Thuận.

Phùng Trường Thuận lại nhìn về phía Hoàng lão cha, nói: "Hắn muốn

ghét bỏ khuê nữ ta, muốn bỏ nàng, ta sẽ lĩnh trở về. Nếu hắn thừa nhận
mình bất công, tốt lắm, ta sẽ cho khuê nữ quỳ xuống nhận sai."

Miệng Lâm lý chính nghiêng nghiêng, thầm nghĩ hắn thật lợi hại, một

bước cũng không nhường.

Hoàng lão cha cũng cười lạnh nói: "Con dâu là người kiên cường, nàng

chịu nhận sai sao? Ái dà, thật là mặt trời mọc từ hướng tây, ta còn sợ không
chịu nổi đâu!"

Hai người đánh thái cực.

Lâm lý chính sinh nộ khí, thầm nghĩ khốn khiếp mới muốn quản chuyện

các ngươi.

Thứ gì!

Đang muốn nổi giận, chợt nghe tiếng nói mềm mại truyền đến: "Ta, tỷ tỷ

và nương cùng nhau quỳ xuống dập đầu nhận sai với gia gia nãi nãi. Gia
gia, ngươi đừng nóng giận, ta sẽ không đánh Tiểu Bảo ca ca, rơi xuống
nước chết đuối cũng không lên tiếng. Gia gia, ngươi ngồi xuống. Ông
ngoại, ngươi cũng ngồi xuống."

Thời khắc mấu chốt, rốt cuộc Đỗ Quyên lên tiếng.

Không lên tiếng có thể xong sao?

Hai lão hán không chịu thua kém, cuối cùng xui xẻo là cả nhà nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.