ĐIỀN DUYÊN - Trang 792

Hoàng Tước Nhi nghe xong "xuy" một tiếng cười rộ lên.

Phùng Thị cũng không nhịn được, nói tiếp: "Nàng vốn không phải là

người nhà chúng ta. Là ta năm ấy lên núi đánh thổ sản vùng núi, nhặt
được."

Đỗ Quyên giòn giã cười to.

Đúng là thật thật giả giả, phân không rõ thật giả.

Hoàng Ly còn nhỏ, tưởng lời của mẹ là thật, không do dự oà khóc.

Đỗ Quyên vội vàng xoay người, đem nàng ôm vào ngực dỗ dành: "Đồ

ngốc, chút xíu nhãn lực cũng không có. Nương đang ghẹo ngươi đó! Ngươi
không nghe ra sao? Nếu thật nhặt ngươi về, chúng ta có thể thích ngươi như
vậy sao? Ngươi cho là chúng ta kẻ dở hơi à!"

Nghe thế Hoàng Ly mới không lên tiếng.

Đỗ Quyên lại dạy nói: "Sau này, mặc kệ ai nói chuyện gì, ngươi phải suy

nghĩ rõ ràng. Người ta nói cái gì thì tin cái đó thì dễ bị lừa gạt."

Phùng Thị đối diện giường trong nói: "Ngươi còn dạy nàng? Không dạy

còn muốn thành tinh kia!"

Rồi hướng về Hoàng Tước Nhi nói: "Tước Nhi, đừng đổ nước. Ta đi

thêm nước nóng rồi cũng tắm luôn."

Hoàng Tước Nhi vội nói: "Ta đi nấu chút nước nóng, thay nước cho

nương tắm."

Đỗ Quyên lại nói: "Nương cũng thật là, ba người chúng ta tắm chung

bồn nước, còn không chịu thay nước. Không phải là không có củi đốt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.