Mọi người nhìn ngây người, nghe choáng váng.
Lâm Đại Mãnh cười một trận, nhìn Hoàng Ly rồi quay sang Hoàng Lão
Thực nói: "Đừng nói Đại Đầu đỏ mắt, ngay cả ta cũng không phục. Lão
Thực huynh đệ, ngươi nói ngươi nuôi đứa con gái thứ ba này như thế nào?"
Ngụ ý, ba khuê nữ nhà ngươi, không một ai thành thật giống ngươi.
Hoàng Lão Thực ha hả ngây ngô cười.
Lâm Đại Đầu nhăn mày nhíu mặt.
Hắn không những đỏ mắt Hoàng Lão Thực, hắn còn phát sầu nữa.
Nhìn mấy tên tiểu tử nhà mình, trừ bỏ lão Đại Thu Sinh, Lâm Xuân lúc
còn bú sữa mẹ đã nhận chuẩn Đỗ Quyên, hiện tại càng không cần nói. Lão
nhị Hạ Sinh, hắn cũng nhìn ra sự thật, vài lần ăn vụng trong nhà đưa cho
Hoàng Tước Nhi. Còn tiểu nhi tử Đông Sinh, đừng nhìn thường ngày thông
minh sáng láng như trăng rằm, lại bị Hoàng Ly dỗ đến xoay quanh.
Nhi tử như vậy, làm cho kẻ làm cha hắn trước mặt Hoàng Lão Thực thấp
hơn một nửa, lại không dám châm chọc khiêu khích Hoàng Lão Thực, cũng
không dám như trước keo kiệt tính toán với Hoàng gia.
Tóm lại, con trai như măng mọc, hắn làm cha phải gập eo trước mặt
Hoàng Lão Thực. Nhi tử tốt cũng phải cưới vợ nha!
Về phần làm công công uy phong, vẫn phải đợi con dâu cưới vào cửa
mới tính tới!
Trước mắt, hắn phải ra vẻ đáng thương trước mặt Hoàng Lão Thực.
Kêu hắn đi cưới khuê nữ nhà người khác cho con trai mình?
Chê cười! Khuê nữ Hoàng gia, nhà khác có thể so sao?