ĐIỀN DUYÊN - Trang 922

Đỗ Quyên nói: "Ngày mai ta nấu cá sốt chua ngọt. Còn có thật nhiều thịt

nai, không ăn để thiu sẽ bị sét đánh."

Phùng Thị thấy mấy khuê nữ trăm kiểu khuyên giải, cũng hiểu là nên vì

mình vui vẻ, trong lòng êm ả, cố ý chọc ghẹo tiểu khuê nữ nói: "Nàng nha,
chính là 'con chuột không giữ được lương qua đêm' ."

Hoàng Ly ngây ngốc hỏi: "Tại sao là con chuột tồn lương thực?"

Đám người Phùng Thị buồn cười, cố ý không trả lời.

Hoàng Ly liền ôm lấy chân Đỗ Quyên, ngửa đầu khẩn cầu: "Nhị tỷ tỷ?"

Đỗ Quyên cười nói: "Con chuột không giữ được lương qua đêm —— ăn

sạch uống sạch, chính là nói con chuột không biết lo xa, có một ăn một hết
sạch, mặc kệ ngày mai không lương sẽ qua thế nào."

Hoàng Ly đứng kia, nhíu đôi chân mày nhỏ suy nghĩ một chút, rồi lập

tức không thuận theo nói: "Ta không phải như vậy. Ta có thứ tốt đều giữ lại
từ từ ăn."

Hoàng Tước Nhi một bên cắt hành, cười nói: "Ngươi chi cất giấu đồ của

ngươi, đồ đạc trong nhà ngươi luôn muốn ăn."

Trong tiếng cười vui, Đỗ Quyên rất nhanh đã nấu nướng xong.

Cũng không đi nhà chính, cả nhà ngồi vây quanh bàn vuông nhỏ trong

phòng bếp ăn, kề bên bếp lò, còn ấm áp hơn.

Đỗ Quyên rẽ miếng thịt cá hấp, chia cho Hoàng Ly một miếng, lại gắp

cho Phùng Thị một miếng, sau đó mới gắp cho Lão Thực cha, nàng và
Hoàng Tước Nhi ăn thịt cá bối.

Hoàng Ly vui sướng kêu lên: "Thật mềm mại."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.