Đỗ Quyên lại dặn dò Hoàng Ly vài câu, kêu nàng đi ra ngoài.
Người bên ngoài đều thót tim, đợi Phùng Thị muội muội xuất đầu thay tỷ
tỷ xả giận. Nhất là Hoàng đại nương, biết Phùng Minh Anh lợi hại, hơn nữa
còn có Nhậm Tam Hòa, liệu định hôm nay sẽ có một trận nháo, trong lòng
không khỏi lo sợ bất an.
Ai ngờ đợi nửa ngày, chỉ có Đỗ Quyên và Hoàng Ly đi ra .
Mọi người có chút không tin vào mắt mình.
Đỗ Quyên cũng lười để ý tới bọn họ, đi phòng bếp nấu cơm.
Nàng kêu Hoàng Ly gọi tiểu di đến không vì để cãi nhau xả giận, là vì
phòng ngừa gia gia nãi nãi báng bổ nương. Tốt xấu gì ứng phó cho xong
bữa cơm này, đem những người này tiễn bước, nương sẽ tốt thôi.
Hoàng lão cha và Hoàng đại nương thấy tình hình như vậy, càng tức
giận.
Nhưng Phùng Minh Anh một câu cũng không nói, bọn họ cũng không
khơi mào cuộc chiến, trong lòng tựa như bị tảng đá lớn đè nặng không
thoải mái, không tự tại như lúc nãy.
Hoàng Tước Nhi và Đỗ Quyên dưới sự hỗ trợ của Đại Nữu và nương
Ngưu Nhi nương, rất nhanh đã nấu cơm xong. Phùng Thị không có mặt,
Hoàng Tước Nhi và Đỗ Quyên thu xếp dọn hai bàn.
Mọi người ăn xong, ánh mắt nhìn về phía hai bé gái nhiệt tình hơn, khen
không dứt miệng.
Lần này, không chỉ khen ngợi Đỗ Quyên, cũng khen Hoàng Tước Nhi.
Bọn người Đại cữu nãi nãi rất hòa khí, không có ý trách cứ Phùng Thị,
còn khen nàng nuôi dạy khuê nữ thật tốt. Hoàng đại nương nghe vừa vui vẻ