ĐIỂN HAY TÍCH LẠ - Trang 327

thôi, chớ không thấy nói chọn người mặt mày đẹp đẽ. Nếu ta dè hôn quân
muốn lấy diện mạo chọn người thì ta có đi thi làm chi cho uổng công.

Tức khí quá, Hoàng Sào lấy bút mực viết một bài thơ trên vách quán rồi bỏ
ra đi:
Lược thao như mỗ đáng phong hầu,
Mắt thịt hôn quân dễ biết đâu?
Nếu được đôi ba ngàn tử đệ,
Đoạt thâu thiên hạ bốn trăm châu.
Tào Châu Hoàng Sào tự Cự Thiên đề.

Quân tuần thành đến quán trông thấy bài thơ liền chép lại dâng lên vua.
Nhà vua tức giận truyền họa đồ hình Hoàng Sào và ra lịnh tập nã. Sào hay
tin, không dám đi đường lớn nữa mà phải lặn lội trong rừng núi để về quê.

Có truyện chép rằng: một hôm Hoàng Sào ghé vào chùa nghỉ, có tiên cho
mượn gươm báu. Sào định thử gươm mới bảo các sãi trong chùa tìm nơi ẩn
trốn kẻo bị gươm báu chém nhằm.
Đến giờ ngọ, Hoàng Sào ra đứng giữa trời, nhìn ngay mặt trời khấn rằng:
- Tôi là Hoàng Sào tự Cự Thiên, nghĩ vì đời vua này vô đạo, chẳng kể hiền
tài, cứ nghe lời gian nịnh cho nên đạo tặc phong khởi, hào kiệt ly tâm, thiên
hạ nhiễu nhương, trăm họ khổ thống. Vậy tôi muốn ra sức trừ loài gian
nịnh, cứu nạn cho sinh linh, đoạt lấy xã tắc, sửa trị ngôi trời. Nay tôi muốn
thử sức gươm linh xin hoàng thiên giúp sức nếu vạn sự kết quả như lòng tôi
muốn thì xui tôi chém một gươm cho tốt.
Đoạn, cầm gươm ra khỏi cổng chùa, nhìn chung quanh không thấy ai cả.
Thấy một cây đại thọ ở bên đường, Sào liền đưa gươm lên chém phạt
ngang một gươm. Cây đại thọ đứt hai đổ xuống, nhưng có làn máu đỏ vọt
ra. Sào cực kỳ ngạc nhiên nhìn kỹ lại là ông sãi cả ở chùa. Thì ra vì ông sãi
cả nghe lời Hoàng Sào bảo mọi người trong chùa phải tìm chỗ ẩn trốn khi
Sào thử gươm linh, nhưng ông không biết chỗ nào trốn cho kín. Ông lấy
làm lo sợ quá, nhìn thấy một cây đại thọ có cái bộng to nên chun vào đó, ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.