ĐIỂN HAY TÍCH LẠ - Trang 342

Trên hồ, thuyền bè đua nhau tấp nập, rượu trà yến ẩm, đàn dịu hát hay,
tiếng nói giọng cười lả lơi, diêm dúa bay bổng đến mấy từng sao.
Thỉnh thoảng, một vị hoàng thân, một viên đại tướng ghé thuyền vào bờ,
ôm lấy một mỹ nữ đem về tư thất; rồi mày xanh tóc bạc bên cốc rượu nồng
tha hồ ân ái phỉ tình.
Rồi từ ấy ...
Tiếng đàn, điệu vũ từ giữa hồ trong thâm cung truyền đến ngoài thành, sự
hoan lạc từ kẻ quyền quý trong vòng khuê các lan tràn đến hàng trưởng giả
phong lưu. Chỉ có bọn dân đen ngày ngày tắm mưa gội gió, dãi nắng dầm
sương, chui rúc trong những túp lều tranh xiêu vẹo thiếu cơm, thiếu thuốc ở
chốn bùn lầy nước đọng.
Thói xấu, tật dâm là những ngòi thuốc rất nhạy, những chất men dễ cho con
người tập nhiễm, say đắm. Thế rồi, ai ai cũng nong nả cởi bỏ đạo nghĩa,
cho là một cái ách nặng nề quàng cổ bấy lâu. Những cửa phòng khuê bỗng
mở to. Trong bóng tối, thấp thoáng những bóng nữ nhi đi tìm hoan lạc.
Nhiều vị Lễ quan đương cúng tế ở Thái miếu cũng vội vàng ném hương,
đốt giấy cho mau để bươn bả đi tìm đến chốn yêu hoa. Nơi Tam pháp tư,
một viên Đô sát già lụ khụ dừng chân trước cửa viện, thỏ một hơi dài cất
giọng phều phào thiểu não:
- Hỡi ơi! Thời niên thiếu của ta đâu rồi!
Không còn đủ sức ngăn cản được, Khổng Tử phải bỏ nước Lỗ mà đi. Lỗ
suy nhược dần, cuối cùng bị Tề thôn tính. Đạo binh mỹ nhân 80 người phá
tan nước Lỗ, quê hương của một đấng thánh nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.