DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 13

Thân Ngụy Anh Lạc như một cây trúc gỗ, không chịu uốn lượn lại

càng không chịu quỳ, cứ như vậy sừng sững đứng im tại chỗ.

"Quỳ xuống!" Trước mặt bao người, Ngụy Thanh Thái chỉ cảm thấy

bản thân mặt mũi khó giữ được, tức thì nóng giận quá mức, trực tiếp nhấc
chân hướng đầu gối nàng đạp một cước, "Còn cứng đầu sao?"

Ngụy Anh Lạc bị hắn đá phải quỳ xuống, nhưng rất nhanh lại bò dậy.

"Cha, người chỉ biết kêu con quỳ xuống." Nàng một tay chống đất,

một tay chống đỡ tỷ tỷ của mình, chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên, tóc mai
đen mượt từ hai bên mặt rũ xuống, che đậy biểu cảm khuôn mặt nàng, chỉ
có thanh âm băng lãnh như suối mùa đông vang lên, "Nhưng người biết
không? Con quỳ trước mặt Ngụy Như Hoa, vì nàng ta ăn cướp cây trâm cài
mà mẹ trước khi chết đã để lại cho con, con quỳ tạ tội Ngụy Học Đông, vì
hắn không hề để vào mắt quan hệ thân thích của chúng ta mà đã động thủ
với con trước... Là tỷ tỷ giúp con mang cây trâm trở về đây, là tỷ tỷ đánh
chạy Ngụy Học Đông..."

"... Không phải chỉ là cây trâm thôi sao?" Ngụy Thanh Thái cau mày

nói, "Mạ vàng thôi, không đáng giá mấy đồng tiền, không cần phải vì thứ
ấy mà làm tổn thương biểu tỷ của mình, còn có Học Đông... Hắn chỉ là đùa
với ngươi một chút, tỷ tỷ ngươi lại còn tưởng thật, còn đánh người ta đến
vỡ đầu."

"... Nguyên lai người cũng biết." Ngụy Anh Lạc nghiêng mặt qua một

bên, hai mắt đẫm lệ ướt át, giống như giọt sương sớm vương trên một đóa
hoa phù dung, đẹp không sao tả xiết, "Người cái gì cũng biết, còn muốn
con cùng tỷ tỷ quỳ xuống."

Bị đoạt người là nàng, cuối cùng làm cho người ta dập đầu xin lỗi

chính là nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.