DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1427

Nhìn khuôn mặt tươi cười ngây thơ vô hại của nàng ta, Ngụy Anh Lạc

càng thêm trầm mặc ít nói.

Cho đến hôm nay ngày Mười lăm tháng Năm.

Hằng ngày vẫn diện lên người bộ váy nhảy múa, hiếm khi thấy cảnh

Trầm Bích mặc trang phục chính thống của phụ nữ Mãn Thanh như bây
giờ, chân mang đôi giày hoa bồn đế cao, đẩy thị nữ ra đi tập tễnh vài bước,
thật vất vả mới tìm được cân bằng, lập tức cười vui vẻ: "Anh Lạc, ta có thể
đi vững rồi này."

Thị nữ của nàng liếc Ngụy Anh Lạc một cái, hừ nhẹ: "Người mang

giày hoa bồn này đi không vững, lỡ như té một cái chẳng phải rất mất mặt
sao? Lệnh phi nương nương, người xem, người dạy lâu như vậy mà chủ tử
nhà chúng ta vẫn không thể đi được."

Nghe ra sự châm chọc trong lời nói của nàng, không chờ Ngụy Anh

Lạc mở miệng, Trầm Bích đã nhanh hơn quát lớn: "Không liên quan đến
Lệnh phi, là ta không quen đi thôi! Sau này không được nói lời xằng bậy
như thế nữa! Lui ra!"

Thị nữ ủy khuất ngậm miệng lại. Trầm Bích lại xiêu xiêu vẹo vẹo tập

đi một hồi, trượt chân suýt nữa ngã xuống đất. Ngụy Anh Lạc vội vươn tay
đỡ lấy, thấy nàng mồ hôi đầm đìa nhịn không được nói: "Không cần đổi y
phục, nhưng giày thì cô vẫn nên mang đôi mình quen đi thì hơn."

Trầm Bích không nghe lời thị nữ nói, nhưng lời của Ngụy Anh Lạc thì

lại nguyện ý nghe, cười ngọt: "Được."

Nàng đổi lại đi giày mình thường mang, đi nhẹ nhàng vài bước giống

như nai con đang nhẹ nhàng nhảy lên nước.

"Nương nương, chúng ta phải đi thôi." Thị nữ nhắc nhở, "Lần đầu tiên

Thái hậu gọi người đến Thọ Khang cung, người không thể tới trễ được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.