DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1453

Nghĩa bóng: Trước là cảnh cáo, sau đó nếu vi phạm thì cứ vin vào đó

mà trừng phạt

Trầm mặc thật lâu, Ngụy Anh Lạc nhẹ nhàng hỏi: "Nhưng mà... Lỡ

như sau này cô không thể sinh con thì sao?"

Trầm Bích bình chân như vại: "Vậy thì không sinh thôi!"

Ngụy Anh Lạc vừa bực mình vừa buồn cười: "Tính tình trẻ con!"

"Sinh con quá đau đớn, ta không muốn chịu đau lần nữa đâu." Trầm

Bích lỡ miệng nói.

Ngụy Anh Lạc ngẩn người: "Cô vừa nói gì?"

"Ta có nói gì sao?" Trầm Bích lại nở nụ cười ngây thơ vô hại, giống

như lời Trầm Bích vừa nói chẳng qua chỉ là ảo giác của Ngụy Anh Lạc.
Trầm Bích thân mật ôm lấy cánh tay Ngụy Anh Lạc, "Ta mệt rồi, cô ngủ
chung với ta đi."

Ngụy Anh Lạc bị nàng quấn lấy không có biện pháp, lại nể tình nàng

vì mình nên mới rơi vào tình cảnh này, chần chừ một hồi cũng liền gật đầu
đáp ứng. Hai người nằm ngủ sát cạnh nhau, người ngoài nhìn vào còn
tưởng đây là một đôi tỷ muội thân mật khăng khít.

Đêm canh ba, Trầm Bích đột nhiên mở mắt. Có lẽ là vì huyết thống

khác tộc nên trong đêm tối mờ mịt, ánh mắt nàng lóe lên tia sáng xanh.

Bên ngoài mơ hồ truyền đến tiếng nói chuyện đã được tận lực giảm

âm, chỉ có thể nhận ra hai người đối thoại là Minh Ngọc và Diệp thiên Sĩ.
Trầm Bích nghiêng tai lắng nghe một lát, chợt cởi xuống vòng lục lạc trên
mắt cá chân, sau đó trở mình xuống giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.