DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1520

thiếp không đành lòng, lại thiếu Phú Sát đại nhân ơn cứu mạng, nên mới
đồng ý giúp đỡ bọn họ bỏ trốn."

Chỉ cần dăm ba câu mà Trầm Bích đã đổi trắng thay đen.

"Thần thiếp sai rồi, Anh Lạc cũng sai rồi." Bộ dáng nàng ta rơi lệ vừa

ngây thơ lại tốt đẹp, lời nói thốt ra như là toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho
người khác, "Cầu xin Hoàng thượng nể tình trước đây mà tha cho cô ấy
một mạng được không?"

Nhưng nghe xong lời nàng ta nói, Hoằng Lịch chỉ càng thêm phẫn nộ.

Hắn không để ý đến Trầm Bích bước nhanh đến trước cỗ xe, vươn tay nắm
lấy tấm bạt phủ thùng nước, nhưng lại chậm chạp không chịu xốc lên.

Lý Ngọc thấp thỏm hỏi dò: "Hoàng thượng?"

Cả năm ngón tay đều phát run, Hoằng Lịch hít sâu một hơi: "Ngươi

mở đi!"

Lý Ngọc: "Dạ."

Hoằng Lịch lui về phía sau nửa bước, nhắm mắt lại.

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, Lý Ngọc xốc tấm bạt lên, đang

định mở thùng nước ra, ai ngờ thùng nước lay động hai cái, từ trên xe ầm
ầm lăn xuống.

Thùng nước lăn vài vòng trên mặt đất, nắp thùng mở ra, một người từ

trong thùng nước chui ra ngoài.

"Ngươi... Ngươi..." Lý Ngọc chỉ vào đối phương, cả buổi không thốt

ra được một câu hoàn chỉnh.

Hoằng Lịch vẫn luôn nhắm mắt không đành lòng xem, cho đến lúc

này mới chậm rãi mở to mắt, chờ nhìn rõ ràng mặt mũi của đối phương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.