DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 228

nào chỉ truy cứu lỗi của một mình Anh Lạc sao? Có rảnh gây ra họa, chi
bằng hãy tự sờ lên cổ mình đi, xem có đủ cứng để chống đỡ lại một đao
Ngọ môn hay không!"

Chuyện đó nếu từ miệng Ngụy Anh Lạc nói ra, hơn phân nửa mọi

người sẽ không tin.

Nhưng nếu là từ miệng Trương ma ma khẳng định, còn là lần thứ hai

nói ra, mọi người không thể không tin.

Có sướng cùng sướng, có khổ cùng khổ. Chuyện này thành ra như vậy,

toàn bộ người ở phường thêu này đều gặp họa rồi.

Một cung nữ sợ hãi khóc toáng lên: "Vậy phải làm sao bây giờ? Ta

còn chưa muốn chết đâu!"

Cô cung nữ đứng cạnh vội vàng bụm lấy miệng của cô ta: "Hừ, trong

cung không cho nói cái chữ đó!" Cô kia phản bác lại: "Đến lúc nào rồi cô
còn lo lắng kiêng kị hả?"

Một người khác cắn răng nói: "Rút cuộc là người nào giết thiên đao

trộm đồ vật, tranh thủ thời gian mau đem trả lại đi, bằng không thì lưu lại
làm vật bồi táng nha?"

Lời này vừa nói ra, mọi người trái phải liếc nhìn xung quanh, đều

dùng ánh mắt nghi kỵ nhìn lẫn nhau, hận không thể lập tức từ trong đám
người bắt được kẻ trộm đã hại thảm tất cả mọi người như vậy.

"Ma ma, là lỗi của ta!" Cát Tường bỗng nhiên quỳ gối dưới chân

Trương ma ma. Khác với những người còn lại, nàng cuối cùng vì Ngụy
Anh Lạc mà suy nghĩ, vì để cho nàng ít nhận ủy khuất hơn một chút, nàng
cam chịu lấy bản thân thay thế, "Là ta cố lôi kéo Anh Lạc tỷ rời đi nên mới
tạo cơ hội cho kẻ xấu ăn trộm chỉ khổng tước, người muốn phạt hãy phạt ta
đi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.