DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 268

Ngụy Anh Lạc nhìn chằm chằm nàng một hồi lâu, sau đó 'a' một tiếng,

cười như không cười nói: "Được, ngươi thích thì ta chiều."

Hai đạo ánh sáng từ từ bay lên không trung đụng một cái, giống như

lưỡi đao lúc giao chiến, tia lửa bắn ra sát ý tứ phương.

Linh Lung thu hồi ánh mắt, cúi đầu nhìn giá thêu trong tay mình, thầm

nghĩ: "Hãy đợi đấy, ta sẽ chứng minh cho ngươi và tất cả mọi người thấy, ta
không phải cả đời chỉ có thể thêu mèo, ta cũng có thể thêu rồng!"

Linh Lung đã tiêu hết toàn bộ tinh lực cho cuộc so tài này.

Mỗi ngày vào lúc trời chưa sáng, trong khi người khác còn đang ngủ

say trên giường thì nàng đã rời giường, khoác áo lên người rồi hướng
phường thêu đi đến. Mỗi ngày ba bữa cơm, lúc người khác còn đang nhai
chậm nuốt kỹ thì nàng chỉ cần hai ba miếng đã ăn hết vào bụng, thậm chí
một ngày không uống nước miễn cho đi ngoài lãng phí thời gian.

"Linh Lung liều mình thật đấy."

"Nhưng Anh Lạc so với cô ấy càng liều mạng hơn."

Bận rộn cả một ngày trời, Linh Lung kéo lê thân thể mỏi mệt trở về

chỗ ở cung nữ, thình lình nghe thấy đối thoại như thế, nàng hơi sững sờ sau
đó mới ngắm nhìn bốn phía, lông mày nhăn lại: "Anh Lạc... vẫn chưa trở về
sao?"

Chỉ thấy bên trong gian phòng từng chậu đồng một nhiệt khí mờ mịt,

các cung nữ hoặc kiếm nước rửa mặt, hoặc ngâm hai chân trắng như tuyết
thư giãn, số ít còn lại đã nhanh tay sớm rửa mặt xong nên hiện giờ đang
nằm trên giường tán gẫu vui vẻ quên trời đất rồi.

"Ngươi hỏi Anh Lạc à? Lúc nãy có đi ngang qua phường thêu, ta còn

thấy cô ấy ở trong đó ngồi thêu đấy." Một người đang rửa chân quay đầu lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.