DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 362

hứng thú với vải tươi thôi. Hoàng hậu nương nương, không phải người nói
hôm nay muốn đích thân hái sao? Sao đợi mãi vẫn chưa thấy động tĩnh gì
vậy?"

Hoàng hậu cũng thấy kỳ quái, theo lý mà nói, cây vải hiện giờ đã nên

có mặt ở đây rồi mới phải, nhưng chẳng biết tại sao vẫn chưa thấy người
nào khiêng đến.

"Lại nói tiếp, người phụ trách làm việc này là..." Tuệ quý phi cười với

thâm ý khác, "Thần thiếp nhớ là cung nữ tên Ngụy Anh Lạc đi."

Hoằng Lịch đang gắp thịt vải trong tay đột nhiên đứng hình.

Hoàng hậu cũng cảm giác có gì đó không ổn, nhìn thấy nụ cười này

của Tuệ quý phi mà nhíu mày. Hai bên luôn công kích lẫn nhau trong thời
gian dài, từ lâu đã trở thành kẻ thù, Hoàng hậu có thể tự nhận mình là
người hiểu rõ tính tình Tuệ quý phi nhất trên đời, nụ cười này rõ ràng
không có ý tốt đẹp gì. Rốt cuộc nàng ta muốn làm gì? Nàng ta có thể làm
gì?

"Thời gian cũng không còn sớm nữa." Hoằng Lịch bỗng nhiên mở

miệng, "Cho gọi cô cung nữ tên là... Ngụy Anh Lạc gì đó đem cây vải lên
đây đi."

Hoàng hậu trong lòng cả kinh, mặc dù thâm tâm có chút bất an, nhưng

nếu Hoàng đế cũng đã mở lời, đâu thể ngay trước mặt mọi người mà từ
chối, chỉ đành phải nói: "Anh Lạc đâu rồi? Kêu cô ấy dâng cây vải lên đi."

Lời nói truyền xuống, nhưng lại chậm chạp không thấy ai xuất hiện.

Thời gian dần trôi qua, tiếng nghị luận nổi lên bốn phía.

"Ơ, Ngụy Anh Lạc kia cũng thật phách lối, lại dám để Hoàng thượng

và nhiều phi tần chờ đợi một hạ nhân như cô ta." Tuệ quý phi ý cười càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.