DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 467

bậy, uể oải chán chường, nhưng con chớ quên, ta còn có bốn đứa con gái!
Trừ nhị nữ đã gả cho Ngạc Dung Thực, con còn có tam muội, tứ muội, bọn
chúng đang độ thanh xuân tươi đẹp, mỹ mạo xuất chúng!"

Từng chữ thoát ra bên đầu môi, từng tiếng nấc nghẹn vang lên.

Một người có tuổi thơ bất hạnh, vẫn luôn dễ khiến cho người khác

đồng cảm, huống chi là một giai nhân tuyệt thế đáng thương như nàng.

Mặc dù Hoằng Lịch là người lạnh lùng giống như sông băng muôn đời

không đổi, nhưng giờ phút này cũng nhịn không được nữa thở dài, vòng tay
ôm cơ thể yếu đuối của nàng vào trong ngực: "Hinh Nhi chịu khổ rồi."

Tuệ quý phi vùi đầu vào lòng hắn, ánh mắt bởi vì hồi tưởng quá khứ

mà tràn ngập hận ý, nhưng thanh âm ngược lại hết sức ôn nhu: "Hoàng
thượng, Ninh Hinh Nhi không hề tổn hại Ngũ a ca, thần thiếp thật sự không
có... Hoàng thượng, thần thiếp có thể thề với trời..."

Hoằng Lịch nhu hòa mà vỗ vỗ lưng nàng: "Được rồi, trẫm tin tưởng

nàng."

"Thật sự?" Tuệ quý phi dè dặt cẩn thận ngước mắt nhìn hắn, bộ dạng

nơm nớp sợ hắn trở mặt, "Hoàng thượng không gạt thần thiếp chứ?"

Hoằng Lịch phì cười một tiếng: "Trẫm không lừa nàng. Nàng uống

nhiều lắm rồi, cẩn thận tổn hại thân thể, nghỉ ngơi sớm đi."

Hắn đứng dậy muốn đi, nhưng Tuệ quý phi lập tức nắm chặt tay áo

hắn, vẻ mặt quyến luyến không nỡ dứt, bộ dạng nhu nhược hiếm thấy, khác
với cường thế ngày thường, khẩn cầu hắn: "Hoàng thượng đêm nay nghỉ lại
đây đi... được không?"

Bên ngoài Trường xuân cung, gió đêm lạnh thấu xương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.