DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 471

Thấy hắn thế mà còn cười được, Ngụy Anh Lạc càng thêm phẫn nộ

trong lòng, mơ hồ còn có chút chua xót, ném nhúm cỏ dại trong tay lên
người hắn, lạnh lùng nói: "Ngài có biết, đêm qua Hoàng hậu chịu đựng gió
lạnh khổ đợi Hoàng thượng suốt một canh giờ, lại chờ nghe được tin người
di giá đến Trữ Tú cung! Ngài là đệ đệ của nương nương, không những
không bất bình mà còn cười được?"

"Trước khi đáp trả vấn đề này, cô hãy trả lời câu hỏi của ta trước đã."

Bị ném cỏ đất vào người, nhưng Phó Hằng lại không chút để ý, chỉ đưa tay
phủi phủi ngực, "Bức huyết thư kia, là cô giá họa Quý phi sao?"

Ngụy Anh Lạc nhíu mày, hắn vậy mà lại hoài nghi nàng? Lập tức cười

lạnh: "Không phải!"

"Không phải là tốt rồi, chuyện này làm quá vội vàng, khó tránh để lại

sơ hở. Hoàng thượng thông minh như thế, sớm đã biết có người vu oan,
nhưng vì Quý phi hành sự ngang ngược, nên giáo huấn cô ta một bài học!
Chỉ là..." Phó Hằng bất đắc dĩ nói, "Nhưng cha cô ta là Cao Bân có công
khai hà kiến đập, quản lý Hoàng Hà, tạo phúc bách tính, lưu danh muôn
đời. Nể mặt ngài ấy, Hoàng thượng cũng phải tha thứ Tuệ quý phi, bây giờ
hiểu chưa?"

Ngụy Anh Lạc trầm mặc không nói.

"Sao vậy?" Phó Hằng cảm thấy hôm nay nàng có chút kỳ quái, không

nhịn được tới gần một bước, trong thanh âm lộ ra lo lắng ân cần.

Ngụy Anh Lạc thối lui một bước, bĩu môi thì thầm trong miệng:

"Đang yên đang lành, vậy mà ngài lại nghi ngờ ta..."

Phó Hằng nghe xong, nhất thời dở khóc dở cười, thì ra nàng đã hết

oán trách Hoàng thượng, đổi lại canh cánh trong lòng với chính mình, vội
vàng nắm tay nàng giải thích: "Ta chưa từng nghi cô, ta giống Hoàng
thượng, đều cùng hoài nghi người khác..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.