DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 472

Ngụy Anh Lạc cũng không hỏi hắn nghi ngờ ai, kết cục chuyện này đã

định, nghĩ nhiều hơn nữa cũng vô dụng, không bằng lo cho hiện tại và
tương lai.

"Không nói chuyện này nữa." Phó Hằng nhéo nhéo tay nàng, nói, "Cô

nhờ ta nghe ngóng tin tức, ta đã thăm dò được -- vào đêm tỷ tỷ cô gặp nạn,
không có tông thất nào rời khỏi dạ yến của Càn Thanh cung!"

"Thật sao?" Ngụy Anh Lạc hỏi lại.

"Ta đã đi xác nhận với đại thái giám trực Càn Thanh cung đêm đó."

Phó Hằng gật đầu một cái, "Là thật!"

Ngụy Anh Lạc nhìn chằm chằm hắn hơn nửa ngày, mới thấp giọng thở

dài: "Ta tin ngài... Nếu thái giám Càn Thanh cung điều tra không ra, vậy thì
ra tay từ chỗ thân tín bên cạnh Hoàng thượng!"

Chỉ có điều, nên tiếp cận Hoàng thượng như thế nào? Nên tiếp cận

thân tín bên cạnh như thế nào đây?

Ngụy Anh Lạc nghĩ ra rất nhiều biện pháp, nhưng đều bị nàng bóp

chết từ trong trứng nước. Nếu tận lực thái quá, khó tránh khỏi bị nghi ngờ
có dã tâm riêng; nhưng nếu nguội lạnh quá đà, chỉ sợ phải mất tám đến
mười năm mới đạt được mục tiêu.

Nên làm gì cho hợp lẽ đây?

Có lúc lao tâm khổ tứ vẫn chẳng hái được gì, có lúc chẳng cần làm gì

lại đạt được như ý, nên khi Ngụy Anh Lạc dường như là người cuối cùng ở
Trường Xuân cung biết được tin tức này...

"Hoàng thượng mắc bệnh?" Ngụy Anh Lạc ngây cả người, "Bệnh gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.