DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 474

lại, hai người nhất thời ngẩn người. Chờ người đi rồi, Nhĩ Tình sắc mặt
phức tạp, quay đầu chất vấn Minh Ngọc: "Lần này cô hài lòng rồi chứ?"

Minh Ngọc xoay mặt chỗ khác: "Là cô ta tự nguyện mà, chứ có phải

do ta ép buộc đâu!"

"Minh Ngọc, cô cứ nói hiện giờ Hoàng hậu nương nương không quan

tâm cô, xa lánh cô, nhưng cô có từng nghĩ bản thân đã làm gì chưa?" Nhĩ
Tình dùng ánh mắt cực lạ lẫm nhìn chòng chọc cô ta, "Lúc nương nương
không ở Tử Cấm Thành, cô đẩy Du tần và Ngũ a ca ra làm lá chắn! Hôm
nay nương nương cần cô đi Dưỡng Tâm điện, cô lại ra sức khước từ! Chủ
tử tinh mắt sáng dạ, có thể không nhìn ra sao? Đừng nói Hoàng hậu nương
nương, nói người ở Trường Xuân cung này, xem thử còn ai dám tin phục
cô!"

Minh Ngọc trố mắt nghẹn họng, chỉ biết đứng nhìn bóng lưng Nhĩ

Tình phẩy áo bỏ đi, lần đầu thì thào tự hỏi: "Ta... đã làm sai sao?"

Tín nhiệm loại người này như nước giống nhau, từng giọt từng giọt

tích lũy thành sông cũng được, mà từng giọt từng giọt lộ thành sa mạc cũng
thế. Nghe nói Minh Ngọc không chịu đi, Hoàng hậu chỉ nhàn nhạt nói ngắn
gọn: "Bản cung đã biết." Cũng không trách móc Minh Ngọc, chỉ là ánh mắt
dành cho đối phương càng thêm đạm mạc, tương tự với ánh mắt của Nhĩ
Tình ngày đó, khiến trong lòng Minh Ngọc rơi lộp bộp, mơ hồ cảm giác
mình đã phạm sai lầm, nhưng đã hết cơ hội đổi ý để cứu vãn...

Một đoàn người rất nhanh chuyển vào Dưỡng Tâm điện.

Thời điểm Hoằng Lịch phát bệnh, Hoàng hậu luôn ở một bên an ủi

hắn, trò chuyện cùng hắn, giảm bớt thống khổ của hắn. Còn việc nào hơi
bẩn và cực một chút, sẽ do cung nhân Ngụy Anh Lạc phụ trách.

"Trước khi bôi thuốc cho Hoàng thượng, phải dùng nước trà pha phèn

chua để làm sạch cơ thể." Thái y đem một hộp thuốc mỡ đặt vào tay Ngụy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.