DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 492

phương hướng 'hổ báo' đó, cho nên sở hữu sự nghiệp công lao trước mặt,
hắn cũng không sợ mất đầu.

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt." Hoàng hậu chắp tay trước ngực, giống như

cầu nguyện Bồ tát.

Tâm trạng Hoằng Lịch lúc này không tốt tí nào, cổ họng hắn ken két

rung động, sau nửa ngày vẫn không thốt nên lời, chỉ có thể duỗi một ngón
tay run rẩy, trực tiếp hướng thẳng Ngụy Anh Lạc.

Ngụy Anh Lạc nhanh nhảu nói: "Hoàng hậu nương nương, Hoàng

thượng vừa giải máu đờm có hại, thân thể còn suy yếu, hay là mau dìu
người nằm xuống đi!"

Lời này giúp Hoàng hậu hồi phục tinh thần, liên tục gật đầu nói:

"Đúng đúng! Các ngươi còn chờ gì nữa, còn không mau hầu hạ Hoàng
thượng nằm xuống!"

Đám người Lý Ngọc luống cuống tay chân đỡ tới giường, thế mà

Hoằng Lịch vẫn giãy giụa không chịu nằm xuống, một đôi mắt sung huyết
nhìn trừng trừng lại Ngụy Anh Lạc, như muốn ăn tươi nuốt sống nàng, hết
lần này tới lần khác há to miệng, một câu nói không nên lời.

Trên đời này không ai có thể hiểu hắn hơn Hoàng hậu. Hắn không cần

mở miệng, Hoàng hậu đã 'đi guốc' trong bụng hắn vài dạo, có chút dở khóc
dở cười nói: "Hoàng thượng, người hãy nguôi giận. Anh Lạc cũng vì muốn
chữa bệnh thôi, nên cố tình chọc tức người, không phải có lòng mạo
phạm!"

"Két, két..." Nhưng yết hầu hắn rung lên, Hoằng Lịch cố chấp không

muốn buông tha, cứ chỉ tay thẳng mặt Ngụy Anh Lạc.

Hoàng hậu bất đắc dĩ, chỉ đành nháy mắt ra hiệu với Ngụy Anh Lạc

một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.