DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 491

"Ha ha, tốt rồi tốt rồi!" Cửa lớn 'kẽo kẹt' mở ra, Diệp Thiên Sĩ vọt

nhanh vào đây, vây quanh máu đờm trên mặt đất vài vòng, sau đó nét mặt
rạng ngời, ngẩng đầu lên nói, "Bây giờ bệnh của Hoàng thượng mới khởi
sắc rồi!"

Ngụy Anh Lạc thuận thế quỳ trên mặt đất, thu hồi sắc mặt 'người gặp

người hận' trước kia, nhu thuận kính cẩn ngoan ngoãn thưa: "Anh Lạc nói
lời ngông cuồng, đều vì chữa bệnh cho Hoàng thượng. Xin Hoàng thượng
và Hoàng hậu nương nương thứ tội."

Ánh mắt Hoàng hậu hết băn khoăn nhìn nàng rồi lại đảo qua Diệp

Thiên Sĩ: "Chuyện này... Tột cùng là thế nào?"

"Hoàng hậu nương nương, chuyện này để thảo dân giải đáp." Diệp

Thiên Sĩ chắp tay nói, "Lúc trước thảo dân có đọc qua y án của Hoàng
thượng, phát hiện bệnh tình dai dẳng không dứt, liên quan đến việc Hoàng
thượng lao tâm quá độ mà máu đờm chưa thanh. Cho nên, thảo dân cả gan
nhờ Anh Lạc cô nương giúp, cố ý chọc giận Hoàng thượng, để giải đống
máu đờm tích tụ lâu ngày. Có như vậy, thể xác và tinh thần mới được khoan
khoái dễ chịu, bệnh tình sẽ khỏi nhanh hơn."

Hoàng hậu mặc kệ mặt khác, chỉ quan tâm một điều: "Nếu nói như

thế, Hoàng thượng sẽ chóng hết bệnh sao?"

"Đương nhiên!" Diệp Thiên Sĩ tràn đầy tự tin nói, "Ít thì bảy ngày,

nhiều thì nửa tháng, Hoàng thượng khoẻ mạnh trở lại!"

Các ngự y chỉ mong một điều yên ổn, mọi thứ không cầu công lao chỉ

cầu bất bại, vì vậy kê đơn sắc thuốc đều trung tính, hỏi bọn hắn bệnh khi
nào lành, họ cũng chỉ lập lờ nước đôi nói nhanh nhanh cho qua.

Cũng không phải là không có ai nghĩ ra cách này, nhưng ai dám mạo

hiểm làm liều chứ? Chỉ có danh y giang hồ Diệp Thiên Sĩ, mới to gan đề ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.