DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 599

mùa thu uể oải, mùa hạ ngủ gật

"Không gì đáng ngại, chỉ là cơ thể mệt rã rời." Nhĩ Tình cười nói.

Phó Hằng gật gật đầu: "Giúp ta thông báo một tiếng."

Nhĩ Tình đi vào bẩm báo. Ngụy Anh Lạc rón ra rón rén đi đến sau

lưng, bàn tay nhỏ bé giật nhẹ tay áo đối phương.

Đối phương không buồn nhúc nhích.

"Thiếu gia..." Ngụy Anh Lạc khe khẽ gọi một tiếng, ngay chính nàng

cũng cảm thấy kinh ngạc, thanh âm của nàng khi nào trở nên mềm yếu vậy
rồi.

Có lẽ vì chuyện của Dụ thái phi khiến nàng cảm thấy hoảng loạn, như

là chim sợ cành cong, bay nhảy khó khăn giữa cuồng phong bão táp, khát
vọng có một cành cây để nàng tạm thời trú mưa.

Phó Hằng không có phản ứng, đầu cũng chẳng ngoảnh lại.

"Phú Sát thị vệ." Nhĩ Tình từ trong điện bước nhanh ra ngoài , "Nương

nương ở chính điện đang chờ."

Phó Hằng "ừ" một tiếng, bất động thanh sắc rút tay áo ra khỏi tay

Ngụy Anh Lạc, đi theo sau lưng Nhĩ Tình cùng tiến vào cửa điện.

"Gì vậy chứ..." Đưa mắt nhìn hắn rời đi, tâm tình Ngụy Anh Lạc

không khỏi mù mịt hơi sương, thì thào một tiếng, "Với tỷ ấy thì cười tươi
rói, còn với mình thì hờ hững..."

Nhất thời trong lòng đủ vị chua chát, không rõ là vì cái gì, chẳng qua

cảm thấy vừa ủy khuất vừa khó chịu...

"Đệ nói gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.