DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 833

xiềng. Đeo những thứ gông xiềng này đi về phía trước, Hoàng hậu thường
xuyên thở không nổi, nhưng vẫn dằn lòng nhẫn nhịn. Nàng dùng cánh tay
trong suốt, thương tiếc ôm chầm lồng ngực nam nhân, nói với hắn: "Đừng
khóc, đừng khổ sở, thần thiếp theo hầu hạ người, vĩnh viễn vĩnh viễn hầu
hạ người..."

Từ nhỏ, nàng đã bầu bạn bên cạnh Hoằng Lịch.

Cùng hắn đọc sách, cùng hắn viết chữ, cùng hắn nhíu mày, cùng hắn

cười vui. Hoàng hậu cũng đã quen bộ dáng vô hình như bây giờ, thậm chí
còn bắt đầu cảm thấy cứ tiếp tục như vậy cũng rất tốt.

Vốn dĩ nàng không mong gì nhiều, chỉ cần dừng lại bên người nàng là

đủ. Những địa vị quyền thế kia, phảng phất như cát chảy ngón tay.

Đến khi một giọng nói vang lên bên tai nàng.

Như xa như gần, đứt quãng. Hoàng hậu nhịn không được lắng tai

nghe, nghe hắn nức nở nói: "... Tỷ có nghe đệ nói gì không? Tỷ tỷ!"

Là giọng của Phó Hằng!

Hoàng hậu ngẩn người, nhìn lại Hoằng Lịch, lại ngước mắt trông về

phương hướng Trường Xuân cung.

"Tỷ tỷ! Ngạch nương vì bệnh của tỷ, mỗi ngày đều lấy nước mắt rửa

mặt, bây giờ một mắt trở nên mù lòa. A mã cả ngày than ngắn thở dài,
không màng công vụ. Còn có Ngụy Anh Lạc..." Phó Hằng cực buồn bã nói,
"Tỷ sủng ái Ngụy Anh Lạc nhất..."

"Anh Lạc..." Hoàng hậu sững sờ, "Anh Lạc xảy ra chuyện gì?"

"Cô ấy vì tỷ đi báo thù." Phó Hằng nức nở nói, "Vì tỷ đi giết người.

Hiện giờ cô ấy rơi vào cảnh nguy khốn, tỷ không thể tỉnh lại giúp đỡ cô ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.