DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 967

Ngọc cười đến cực kỳ chua chát, "Nhưng nếu cô ta đã hạ quyết tâm muốn
giết ta, giết nhiều một người hay giết ít một người thì có gì khác nhau? Anh
Lạc, sao ta có thể nhẫn tâm kéo cô xuống nước..."

Dừng một chút, Minh Ngọc yếu ớt nhắm mắt lại: "Huống chi, bọn họ

còn gây khó dễ cho cha mẹ và người thân của ta. Cái chết của ta có thể đổi
lấy mạng sống của tất cả bọn họ..."

Ngụy Anh Lạc đã trơ mắt nhìn tỷ tỷ và Hoàng hậu qua đời, loại cảm

giác đau đớn bất lực này ngày nào cũng giày vò nàng, giống như từng cây
kim châm mỏng dài đâm thật sâu vào tận xương tủy, mới đầu chỉ thấy đau
một chút, nhưng tích lũy ngày này qua tháng nọ cũng đủ để nàng đau gần
chết.

Đưa tay vuốt ve đôi gò má Minh Ngọc, tuy rằng trắng bệch, nhưng ít

ra còn hơi ấm, ít ra còn sống, ít ra không biến thành bức tượng thờ lạnh lẽo
trên đài cao.

Làm sao Ngụy Anh Lạc có thể trơ mắt nhìn Minh Ngọc đi vào con

đường chết!

So với chuyện báo thù, hiện giờ nàng thà nỗ lực hết sức để bảo toàn

tính mạng cho cô ấy!

"Hiện nay, Thuần quý phi là phi tần được sủng ái nhất Tử Cấm Thành,

là hồng nhân bên cạnh Hoàng thượng. Nếu không thể đưa ra chứng cứ xác
thực, chỉ dựa vào miệng của hai người chúng ta đi tố cáo cô ta, kết cục chỉ
có một, là ta và cô cùng toi mạng." Ngụy Anh Lạc trầm giọng nói, "Để ta
nghĩ, nghĩ cách đối phó cô ta..."

Minh Ngọc lắp bắp kinh hãi, cầm ngược lại tay nàng nói: "Giờ cô

đang mang tội thì sao còn dám đối nghịch với Thuần quý phi? Không được,
tuyệt đối không được! Bây giờ không phải như trước kia, nếu cô đắc tội với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.