DIỆP GIA KIẾM - Trang 341

Phía trên gò từng chòm cây rải rác, và trong các bụi rậm lố nhố

không biết bao nhiêu nhân vật giang hồ. Thấy Tiêu Đình Thủ
đến quần hùng xúm lại đen nghịt, người nào cũng phanh ngực, ưỡn
bụng ra, hình thù rất quái dị.

Có người hỏi:

- Tiêu công tử đó phải không?

Tiêu Đình Thủ chưa kịp trả lời, hàng ngàn cánh tay giơ cao lên.

- Kính chào Tiêu công tử.

Tiêu Đình Thủ thấy bọn người này ăn mặc kỳ dị, vẻ mặt dữ tợn,

hiển nhiên không phải là người sống trong đất liền, nhưng có
điều họ đối với chàng rất cung kính và nhiệt tình.

Suốt đời chàng chưa bao giờ tiếp xúc được một tình cảm chân

thành và mộc mạc như vậy. Họ là ai? Cuộc sống ra sao? Lễ giáo thế
nào? Điều đó chàng không biết, nhưng cái hình thù quái dị bên
ngoài trái ngược với tình cảm chân thành và mộc mạc bên trong.

Tiêu Đình Thủ là con người chí tình, gần đây lại gặp bao nhiêu

cảnh ngộ éo le, chết đi sống lại, lòng chàng dễ cảm xúc. Ngực chàng
nóng bừng lên, chàng rơi lệ, chắp tay nói:

- Thưa quý bằng hữu! Tiêu Đình Thủ này có đức tài gì... mà được

quý bằng hữu chiếu cố đến thế? Tại hạ biết lấy gì báo đáp?

Nói đến đấy chàng nghẹn ngào, không còn thốt nên lời, rồi

chàng phục xuống.

Quần hùng nhao nhao lên...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.