DIỆP GIA KIẾM - Trang 400

Thế là bốn phương tám hướng dày đặc những mũi binh khí của

những tay sát thủ khủng khiếp.

Đào Dư Đành tuy còn trẻ tuổi, nhưng chàng đi đây đi đó khắp

nơi, đâu đâu cũng biết tiếng, và ai cũng nể sợ cây khoái đao của
chàng. Bọn người vâng lệnh lãnh chúa Tàu ô đi bắt Đào Dư Đành
cũng thừa hiểu đao pháp của chàng không phải tầm thường. Chỉ sơ
hở một đường tơ kẽ tóc cũng đủ mất mạng rồi. Thế nên chúng
quyết hợp công đả thương, làm cho Đào Dư Đành kiệt lực thì mới
bắt được.

Chúng đâu ngờ hôm nay bên cạnh Đào Dư Đành lại còn có Tiêu

Đình Thủ, một kẻ vừa được truyền thụ bí pháp tuyệt vời, và chỉ một
đường kiếm đã chặt đứt ba bàn tay cầm kiếm của ba tay cao thủ.

Tiêu Đình Thủ thấy bọn người kia cậy đông, uy hiếp một cách

man rợ, không kể gì đến đạo lý, mà Đào Dư Đành dù có bản lãnh cao
siêu đến đâu cũng không thể thoát nguy. Chàng lớn tiếng hét to:

- Thật đúng là tư cách đám quân cướp biển.

Đào Dư Đành đột nhiên chuyển mình, xoay người một cái rất

thần tốc, vung khoái đao đập trúng một cây trường phương, tung ra
khỏi tay một tên áo xanh, làm cho rừng vũ khí đang bủa vào mình
chàng bỗng nhiên rối loạn. Gã quay tít người như chiếc chong
chóng, bao quanh một vùng kiếm quang sáng chói.

Bỗng nghe hai tiếng choang choang vang lên. Hai cây thiết bài

bị mũi khoái đao đánh bật lên cao, rồi rơi xuống đất, cách xa mấy
trượng.

Một vị trưởng lão cầm đầu, la lớn:

- Hãy từ từ tấn công bằng cách bao vây để tiêu hao sức lực hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.