DIỆP GIA KIẾM - Trang 464

nàng đã nhờ gia đình một ngư dân trông coi chiếc thuyền buồm
của Tiêu Đình Thủ và Đào Dư Đành cập bến.

Tuy nhiên, lúc hai người chưa xuống thuyền còn đang trò

chuyện với nhau trong rặng liễu thì bỗng nghe có tiếng người gọi.

Tiêu Đình Thủ quay lại thấy một bóng lướt tới rất nhanh. Người

đó chính là Mã Tứ lão nhân, tay lão còn cầm một bát rượu đầy. Lão
chạy nhanh như vậy mà rượu không đổ ra ngoài giọt nào, chứng tỏ tài
khinh thân của lão rất đáng kính.

Đào Dư Đành hỏi:

- Tứ động chúa vội vã đuổi theo bọn tại hạ có việc gì vậy?

Mã Tứ lão nhân nói:

- Tiêu lão đệ! Ta có nửa bình rượu Trúc Diệp cất đã hơn trăm

năm. Lão đệ đến đây mà không nếm thử thì thật đáng tiếc.

Vừa nói, lão vừa cầm bát rượu đưa tới.

Tiêu Đình Thủ đón lấy bát rượu, thấy màu xanh biếc, như màu

ngọc phỉ túy, nhìn xuống thấy đáy rượu bốc mùi thơm cực kỳ
thanh nhã.

Chàng chắc lưỡi khen:

- Quả là mỹ tửu! Rất quý!

Chàng uống một hớp lại ca tụng một tiếng.

Sau khi uống cạn bát rượu, chàng nói:

- Rượu này mới uống thì nhẹ nhàng, nhưng càng lâu càng thấy

đậm đà hương vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.