ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 229

Ninh Đa sẽ gật gù:
- Xin mời ông Vũ.
Vũ vừa ngồi yên chỗ, cô gái ngập ngừng:
- Chính tôi đã tính đến tìm ông... Nhưng rồi lại thôi, vì không dám đường
đột. Chỉ mới gặp ông có một lần, tôi đâu có thể liều lĩnh được. Có điều tôi
biết bà Linh Phương, em họ của ông, nên mới chợt nghĩ đến việc tìm ông.
Vũ ngạc nhiên:
- Tìm tôi? Có việc gì đấy cô Ninh Đa?
Cô gái cúi đầu, thở dài, giọng nói nghe như thoáng qua:
- Cầu cứu ông?
Thêm một lần ngạc nhiên. Sợ nghe lầm, Vũ hỏi lại:
- Cầu cứu tôi? Chuyện trọng đại thế nào? Cô vẫn ở với ông Conein chứ?
- Vâng, tôi vẫn ở đấy. Nhưng anh ta đã đi Thái Lan nửa tháng rồi. Anh ta
còn phải đi vùng ba biên giới thu vụ thuốc phiện đang mùa, năm sáu tháng
nữa mới về Sài Gòn.
Vũ vẫn lặng yên ngó cô gái đang lấy tay xoay nhẹ chiếc ly, vẻ bối rối lộ rõ
trên nét mặt hơi xanh. Ngập ngừng khá lâu, cuối cùng cô ta thở dài nói tiếp:
- Trước khi rời Sài Gòn, Conein giới thiệu tôi với tên đại úy Mỹ, bạn thân
của anh ta.
Anh ta dặn tôi, khi có việc gì cần thì nhờ tên đại úy đó giúp đỡ. Từ lâu rồi
tôi chỉ quanh quẩn ở nhà, không đi đến đâu và cũng chẳng quen ai, nên đôi
lúc cũng buồn. Chiều thứ Bảy vừa rồi tôi nhận lời đi với tên đại úy đó ra
quán ăn, vào vũ trường, đến đêm hắn đưa tôi đến một biệt thự, tại đó có
bốn tên Mỹ, trung tá có, thiếu tá có. Chúng mở rượu uống, mở nhạc nhảy,
cuối cùng chúng thay phiên hãm hiếp tôi. Chúng dùng sức mạnh hành hạ
tôi... như một con vật... Vâng, không khác gì con vật!
Tiếng nói của cô gái nhỏ dần, nghẹn ngào, tức tưởi. Vũ yên lặng để mặc cô
ta khóc cho
vợi nỗi khổ. Sau cơn xúc động, cô gái đã dần dần lấy lại bình tĩnh, nói với
Vũ:
- Xin lỗi, tôi đã làm phiền ông.
Vũ tỏ ra ái ngại, lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.