ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 310

dãy tủ kính khu hàng mỹ phẩm sáng rực ánh đèn. Lát sau tiến hẳn vào hành
lang dẫn đến phía cầu thang, đèn ở đây không đủ sáng. Hắn dừng lại lấy
thuốc châm hút, kiểm tra xung quanh theo thói quen nghề nghiệp. Không ai
quan tâm, hắn bước lên thang lầu. Lầu một là chung cư cho thuê. Mỗi
phòng ở đây có đủ tiện nghi cho một gia đình sinh hoạt. Giá thuê phòng rất
cao, vì đây là khu trung tâm Sài Gòn, chỉ dành cho dân giàu, có địa vị xã
hội, mới đủ khả năng cư trú.
Hắn đến trước một cửa phòng, có miếng đồng sáng bóng khắc chữ "Giáo
sư bác sĩ nha khoa Nguyễn Trọng Bính" ấn chuông hai lần... Hành lang
vắng lặng, không có người qua lại, khác hắn với bên dưới, luôn vọng lên
tiếng ồn ào hỗn tạp không dứt. Một vài phút trôi qua, Mão Đen sốt ruột ấn
lại hai lần chuông cửa, chuông reo văng vẳng bên trong nghe rất rõ.
Cửa phòng vẫn không hề chuyển động sau một hồi chờ đợi. Bực bội hiện rõ
trên mặt, hắn xoay nắm cửa đẩy nhẹ vào trong. Cửa mở dễ dàng, không cài
khóa. ánh sáng trong nhà hắt ra hành lang, phòng trống không người. Mão
Đen nghĩ ngay đến chuyện bất thường theo quán tính nghề nghiệp, hắn thận
trọng bước vào, khép trái cửa lại, đưa mắt lướt khắp phòng khách, vẫn bộ
sa lông, bộ bàn ăn bốn ghế, bàn làm việc kê ở góc tường... vật dụng...
không có gì thay đổi. Hắn moi khẩu súng ngắn trong bụng ra cầm tay, tiến
đến phía phòng ngủ, cửa không cài khóa. Hắn bật công tắc, ánh sáng soi rõ
căn phòng. Trước mắt hắn, giáo sư Bính nầm ngửa bất động trên giường
trải nệm trắng. Chân còn mang giầy da đen, có sơ mi dài tay bỏ trong quần
màu xám đậm, cà vạt hai màu xanh nâu lật qua vai, khuôn mặt trắng xanh
hơi ngửa lên trên gối. Mão Đen cài súng vào bụng, tiến đến cạnh giường,
hắn chăm chú nhìn cặp mắt nạn nhân mở lớn bất động, hai bên mép có vệt
máu đã đổi màu đen bẩn, cần cổ lộ rõ vài vết bầm, hai chiếc cúc áo sơ mi
bật đứt. Hắn nhủ thầm: "Thuốc độc". Đúng vậy! Mão Đen không lạ gì loại
thuốc đặc chế này, chính hắn đã từng cấp cho nhân viên dưới quyền khi cử
chúng đi vào vùng địch hậu, để sử dụng trong trường hợp "Thập tử nhất
sinh". Nhưng trường hợp này rõ ràng giáo sư Bính không tự nguyện sử
dựng, hấn nhợt nhìn thấy mảnh giấy trên mặt tủ nhỏ ở đầu giường, cài dưới
cái gạt tàn pha lê hàng chữ đen viết lối in hoa đập vào mắt hắn: "Phản bội!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.