ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 343

không chịu. Nó nói, chưa có ý kiến của anh Vũ nó thì chưa dám nhận hứa
hẹn gì. Ngay cả với em, nó cũng đem anh ra để đe nữa, nào: "như thế này
anh sẽ giận, như thế kia anh sẽ đánh đòn..." ghê chưa? Nó coi anh là tất cả,
nó thú nhận sẵn sàng chết vì anh em mình. Nó vẫn tin anh là anh họ của
em.
- Ninh Đa tin là đúng thôi em ạ, tình anh em trong sáng giữa chúng ta
không gì thay đổi được. Nhận nhiệm vụ làm anh, tất nhiên anh phải lo giúp
Ninh Đa được hạnh phúc trong cuộc sống riêng và cả cuộc sống lứa đôi sau
này.
Linh Phương dừng bước, ngước mắt nhìn soi vào mặt Vũ, giọng run lên: -
Không lẽ anh chỉ dành cho em tình thương anh em thôi ư?
Vũ kéo sát Linh Phương vào mình, tiếp tục dìu nàng theo nhịp bước, anh
cúi đầu ghé sát tai nàng thì thầm:
- Cứu giúp Ninh Đa, công em nhiều nhứt. Ninh Đa kính yêu chúng ta do sự
trong sáng của mối quan hệ tình cảm, không vì vật chất tiền bạc. Chúng ta
không được phép làm vẩn đục tâm hồn Ninh Đa. Anh yêu em, lại càng
thương em hơn nên phải có bổn phận bảo vệ hạnh phúc của vợ chồng em
và hạnh phúc của Ninh Đa. Coi nhẹ lý trí, vượt qua bổn phận đó, cả em và
anh sẽ mất hết. Em hiểu chứ?
Linh Phương lặng thinh, nàng dựa sát vào Vũ một cách buông thả. Tới lúc
bản nhạc chấm dứt, nàng nán tại chỗ, nói vào tai Vũ, giọng xót xa tuy hàm
ý nhận chịu:
- Em hiểu!
4.
Hơn bảy giờ tối, Trọng mời tới thăm Vũ tại nhà riêng, báo tin có thư của
cha Dưỡng gửi về cho Vũ, do cha Luận nhờ Trọng mang lại. Cả hai ngồi tại
phòng khách vừa pha trà uống vừa đọc thư chung.
"Washington ngày 18 tháng 4 năm 1957
Thầy Vũ thân ái!
Tôi phải viết gấp thư này gửi về thầy sau một tuần lễ có mặt ở Washington.
Tôi hiểu thầy không khỏi sốt ruột trông tin, trong khi tôi gặp chuyện bất
ngờ không về cùng với cha Luận. Nguyên là, có phái đoàn các cha dòng Đa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.