ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 341

cưỡng lại số phận, dũng cảm tự vùng lên thoát khỏi vũng xoáy đó. Rõ ràng
en đủ nghị lực, lý trí làm chủ mình và giữ tâm hồn trong sáng. Cách đây
không lâu, hồi còn làm phụ tá cho tổng trưởng Nội vụ, anh qua gặp Lại Văn
Sang ở Tổng nha cảnh sát trong lúc hắn đang tra tấn một cô gái theo hiệp
định đình chiến Genève ở vùng Việt cộng trở về với gia đình bị Sang bắt.
Cô gái đã chửi Sang là con người thối rữa, tay sai ngoại quốc, tàn sát đồng
bào. Sang đã cho bọn lính hiếp cô ta. Sau đó hắn cười gằn hỏi cô gái: "Bây
giờ mày đã trở thành hạng thối rữa rồi đấy, mày chẳng còn tự hào là một
thiếu nữ trong trắng nữa chứ?" Cô gái trợn trừng nhìn hắn, giọng nói bình
tĩnh rõ ràng: "Mày lầm đấy, tao luôn tự hào là người phụ nữ trong trắng dù
mày đã làm nhục tao". Anh bỏ ra ngoài phòng, Sang chạy theo anh. Cảnh
vừa rồi đã làm cho chính hắn hoảng hốt hay tỉnh ngộ? Giọng hắn hổn hển:
"Ông phụ tá chắc ít thấy những việc tương tự. Chúng tôi thì quen quá rồi và
cũng quá ngán bọn Cộng sản, dù chỉ là đứa con gái đáng tuổi con tôi?" Em
ạ, tiếng nói của cô gái Việt cộng ám ảnh anh từ đó cho đến nay, và trong
thâm tâm anh phải xác nhận một điều, sau những suy nghĩ day dứt, con
người đó vẫn mãi mãi trong trắng! Chỉ những kẻ có tâm hồn thối rữa thì
cuộc đời mới đen tối thôi. Qua những thử thách, cũng như vàng dù thử lửa,
vẫn là vàng, có quyền tự hào là vàng thiệt.
Linh Phương xúc động, tiếng nàng như thổn thức:
- Em không dám so sánh với cô gái Việt cộng anh vừa kể, nhưng mấy năm
được gần gũi anh, em cảm thấy chính anh đã giơ tay đỡ em ra khỏi vùng
lầy. Và cũng chính anh giúp em đủ nghị lực tạo lại cuộc sống... Em biết ơn
anh, anh Vũ ạ!
Bản nhạc chấm dứt, không khí ầm ĩ bỗng lặng xuống đột ngột. Linh
Phương ngồi thẳng lên, tự tay rót rượu đầy hai chiếc ly đã cạn. Nàng đưa ly
rượu cho Vũ, nàng uống bạo hơn, giọng nàng trở nên sôi nổi:
- Một lần xe hư bất ngờ, em bỏ đi bộ một quãng dài. Từ lâu em cố tránh
lang thang trong những khu vực quen thuộc, những đường phố đã ghi dấu
cuộc đời bất hạnh của em. Lần đó, em quên hẳn không nghĩ đến, mãi khi đi
qua căn biệt thự mà em đã sống những tháng đầu làm vợ Tư Hiểu, mới
nhận ra thì quá muộn. Quá khứ tàn bạo bỗng chốc hiện lên làm em xây xám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.