ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 339

Chỉ trong một thoáng, người bồi đã đặt trên bàn Vũ chai champagne để
nghiêng trong xô đá lạnh. Đích thân viên quản lý trịnh trọng đem hai chiếc
ly chân cao tới và tự tay tháo lấy nút chai. Hắn thành thạo giữ cho tiếng nổ
vừa đủ nghe, rót rượu ra ly ghé sát vào tai Vũ:
- Thưa ngài phụ tá, ông chủ tôi thành thật biết ơn ngài đã chiếu cố đến cửa
hàng, sai tôi phải bồi tiếp. Ngài cần gì xin cứ gọi, tôi luôn có mặt tại quầy.
- Cám ơn anh, và tôi gửi lời chào ông chủ.
- Không dám. Tôi xin chuyển lời chào của ngài đến ổng.
Hắn đưa cả hai bàn tay đến gần ly rượu vừa châm đầy:
- Xin kính mời bà, xin kính mời ông dùng cho. Tôi được phép cáo lui.
Hắn cúi đầu rất kiểu cách và quay đi. Vài tên Mỹ bên cạnh nhìn theo viên
quản lý, rồi tò mò nhìn Vũ và Linh Phương. Chúng mặc sơ mi kẻ sọc bỏ
ngoài, nhưng chúng đều là cố vấn quân sự. Vũ lướt mắt nhìn qua một lượt,
rồi ngắm nghía những cô gái Việt bận mi-ni giuýp, váy ngắn lộ nửa phần
đùi, quá nhỏ bé bên cạnh những thân thể cao to của người Mỹ. Linh
Phương nhấm nháp ly rượu ngọt. Vũ quay đầu nhìn nàng, nàng nhìn xuống
mặt bàn, như lắng nghe tiếng nhạc. Bản nhạc cha-cha-cha ầm ĩ với nhịp
trống, thỉnh thoảng vài nhạc công thét lên như trong phim người da đỏ.
Ngoài "pít", các cặp nhảy không ôm nhau, thỉnh thoảng quay một vòng vẫn
không lạc nhịp bốn. Không khí trong phòng xáo động hòa với xáo động của
âm thanh khá mạnh. Linh Phương tự kéo ghế ngồi sát bên Vũ, nàng ghé
đầu vào vai anh, có lẽ nàng muốn nói chuyện nhưng tiếng ồn kèn trống khó
mà nghe được, nàng chưa nói lời nào.
Bản nhạc vừa dứt, trong phòng lắng xuống, nghe rõ tiếng xì xào đâu đó.
Những vũ nữ không ngồi trên ghế mà ngồi trong lòng bọn Mỹ. Chúng ôm
nhau và tự do hôn nhau trong bóng tối lờ mờ. Không còn chút gì phong thái
của vũ trường ngày trước, nó đã biến thành hộp đêm. Vài tiếng cười của
đàn bà trơ trẽn vang lên, có cả nhưng tiếng chửi tục tằn của cô gái nhảy nào
đó bằng lời Việt rất chói tai, khó chịu. Bỗng Linh Phương xiết mạnh bàn
tay Vũ thì thầm:
- Trước đây ba năm, những cảnh thế này, đôi khi còn hơn nữa em chẳng
quan tâm và không thấy khó nhìn, khó nghe. Nhưng bây giờ em đã biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.