ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 348

Nhị Hồ

Điệp Viên Giữa Sa Mạc Lửa

Chương 15

Huỳnh Văn Trọng đến tìm Vũ tại nhà riêng rất sớm, mới sáu giờ anh đã
nhấn còi xe inh ỏi ngoài cổng. Vũ hiểu Trọng nôn nóng muốn biết tin về cái
chết bí ẩn của linh mục Mai Ngọc Khuê.
Trọng vào nhà, vừa ngồi xuống sa-lông, như không kiên nhẫn được lâu, đã
vào chuyện:
- Chiều qua cha Thuẫn đến nhà tìm tôi, ngài tỏ ra quan tâm nhiều về vụ cha
Khuê. Đúng thôi! Dư luận trong giới công giáo rất bất bình với ông Nhu.
Họ đoán quyết ông Nhu chủ trương trong vụ mưu sát này, sau khi đã bỏ tù
cha Của, cha Trác, răn đe nhóm linh mục Hoàng Quỳnh. Trước cảnh lực
lượng của "Phong trào Cách mạng quốc gia" bao vây toàn khu giáo xứ Tân
Sa Châu, cấp tốc làm lễ nhập quan, làm lễ an táng, tung tin bị tai nạn xe
cộ... có vẻ vội vàng, càng làm cho giáo dân xầm xì: cha Khuê bi mưu sát!
Suốt ngày hôm qua tôi đi tìm chú khắp nơi, hỏi chỗ nào cũng không biết,
chú đi đâu mà biệt tăm vậy?
Vũ bày đồ uống lên bàn, ngồi bên cạnh Trọng:
- Như anh biết đấy, tối hôm kia tôi đến chỗ Tuyến, giúp anh ta dàn xếp với
các linh mục và Hội đồng giáo xứ Tân Sa Châu. Trọn một đêm rồi cả ngày,
tôi ở cạnh Tuyến, nhận lệnh của tổng thống và ông Nhu, nào điều hành,
chôn cất, ngăn chặn dư luận, nào hướng dẫn báo chí loan tin: Cha Khuê
chết vì tai nạn xe cộ. Chiều tối mới hoàn tất mọi việc.
- Sao không tung tin Việt cộng ám sát như in mọi lần, đỡ rắc rối?
Vũ cười lắc đầu:
- Việt cộng đã làm, họ sợ gì pháp luật của ông Diệm để phải bố trí thành vụ
đụng xe vụng về. Rõ ràng bọn sát nhân đã sợ dư luận. Vậy hung thủ là bọn
nào, quá rõ..
Trọng trợn mắt ngó Vũ:
- Ai thế?
- Cậu Cẩn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.