bộ phận phản gián của FBI đã lần ra dấu vết của nhân viên Cục an ninh
quốc gia Ronalđ Pelton, người đã thông báo cho KGB biết đường cáp điện
thoại quân sự dưới đáy biển của Liên Xô đã bị phía Mỹ gắn máy nghe
trộm. Và cũng chính Yurchenko là người tiết lộ một trong những bí mật lớn
nhất của KGB: điệp viên KGB sử dụng chiếc kim tẩm thuốc độc gắn ở đầu
cái ô đã ám sát một người Bulgari bất đồng chính kiến tại Luân Đôn vài
năm trước đó.
Có thể Yurchenko đã thắng trong ván bài mạo hiểm, khi Kremll, thay vì xử
tử, lại bổ nhiệm ông vào một chức vụ mới để chứng minh cho toàn thế giới
thấy xã hội Xô viết là một xã hội dung thứ và nhân đạo như thế nào. Cũng
còn những yếu tố may mắn khác có thể đã tác động đến toàn bộ tiến trình
xảy ra đối với Yurchenko. Khi Yurchenko đang ở cương vị phụ trách an
ninh sứ quán Liên Xô tại Washington thì người sau này sẽ trở thành giám
đốc Ban điều hành Một của KGB (tương đương với CIA) chính là sĩ quan
địa bàn của KGB tại đây. Bất chấp sự phản đối của các đồng nghiệp khác
trong KGB, ông ta đã thúc đẩy việc
bổ nhiệm Yurchenko vào cương vị
phụ trách các chiến dịch tình báo hải ngoại trên địa bàn Bắc Mỹ. Nếu thừa
nhận Yurchenko đã đào thoát thì chẳng khác gì công nhận sự ủng hộ trước
đó là một sai lầm chết người của ông ta. Bởi vậy cần phải có một cách lý
giải nào đấy. Đó là Yurchenko đã bị các điệp viên CIA tiêm thuốc mê, bắt
cóc, giam giữ trái với ý muốn trước khi có thể trốn thoát Thậm chí,
Yurchenko còn được tặng huân chương vì đã mưu trí đánh lừa được những
kẻ canh giữ mình và thoát thân.
Khi được nghe tất cả những điều này, Mike Rochford chỉ có thể cười khẩy.
Mike không thể nào trưng ra được những gì Yurchenko đã kể lại cho anh ta
về KGB, cách cơ quan này điều hành các nhân viên của mình, vận hành
những chiến dịch mật, về cơ cấu chính trị và vai trò cá nhân..., tất cả cũng
giống hệt như trong CIA. Chủ nghĩa quan liêu, tiếc thay, luôn có những
người anh em song sinh của nó, dù là ở Mỹ hay Liên Xô.