ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 176

Ngụy Thị. Thế mà bây giờ công ty lại giải thể, ngay đến Trương Duệ cũng
thấy tiếc. Nhưng ý Tích Tích đã quyết, cả công ty chỉ có hai cổ đông là
Trần Tích Tích và Ngụy Xuân Phong, thế nên tất cả mọi việc của công ty
lúc này đều do cô định đoạt.

10:30 sáng thứ Hai, Trương Duệ nhìn thấy Tích Tích ở trong phòng

làm việc với tấm bảng đề tên tổng giám đốc.

Bức tường phía sau bàn làm việc treo một bức tranh thư pháp của

Phạm Tăng[1], trên bậu cửa sổ nhìn ra biển có đặt hai chậu hoa lan tím.
Gian phòng được trang trí giản dị, trang nhã nhưng sang trọng, cuốn hút.

[1] Phạm Tăng (5-7-1938): Là một họa sĩ, nhà thư pháp, nhà thơ, nhà

văn, học giả, nổi tiếng của Trung Quốc.

Trương Duệ lịch sự gõ cửa, rồi mới bước vào phòng.

Tích Tích rời khỏi chiếc ghế mà trước đây Ngụy Xuân Phong thường

ngồi, đi đến bàn tiếp khách. Ở đó có bày một bộ đồ uống trà rất đẹp. Cô
pha trà, một mùi thơm thanh tao, quyến rũ xông vào mũi Trương Duệ. Tích
Tích lúc này giống như một đóa hoa sen đang hé môi cười, làm anh có cảm
giác trước mặt mình là một vùng sáng chói.

- Đây là xuân trà, mới sao không quá ba ngày đâu. - Cô rót một chén

đầy, đẩy đến trước mặt anh.

- Ừ, ngon thật! - Trương Duệ đặt xuống bàn một xấp tài liệu dày cộp,

rồi cầm chén trà lên, nhẹ nhàng nhấp từng ngụm. Anh bằng tuổi Ngụy
Xuân Phong, nhưng nhìn bề ngoài thì trông anh trẻ hơn so với cái tuổi 33
của mình. Người tầm thước, khuôn mặt tuấn tú, ánh mắt bình lặng sau cặp
kính không gọng, anh không có vẻ cao ngạo như Ngụy Xuân Phong mà lại
vô cùng ôn hòa, nho nhã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.