ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 421

Quả đúng là như vậy, những lúc Tông Nguyên nằm đọc sách, Lệ Sảnh

tự tay rửa sạch anh đào rồi mang đến đầu giường, bón từng quả vào miệng
anh, sau đó cô còn chìa bàn tay trắng ngần để anh nhả hột. Hôm nào tâm
trạng của anh không tốt, cô sờ tay lên trán anh xem có nóng không? Có bị
cảm không? Lúc vợ chồng ân ái với nhau thì càng khỏi phải nói, cách yêu
nào cũng khiến anh lên đỉnh, thỏa mãn mọi khao khát nhục dục. Hễ nghĩ
đến vợ, anh lại cảm thấy sung sướng và hạnh phúc.

Bà mẹ gật đầu, sống mũi cay xè:

- Ừ, vậy thì tốt rồi!

Đây cũng chính là nguyên nhân thứ hai mà bà không thể thổ lộ nỗi

lòng của mình với con trai. Bà nghĩ, Lệ Sảnh là vợ của Tông Nguyên, là
người phụ nữ sẽ sống với nó cả đời. Người vợ trước của nó là người Mỹ
nên không biết cách chăm sóc chồng, không dễ dàng gì nó mới ly hôn rồi đi
bước nữa, e rằng nó không chịu nổi bi kịch lần nữa. Chỉ cần Lệ Sảnh đối xử
tốt với Tông Nguyên, thật lòng thật dạ thương yêu, chăm sóc nó thì mình
chịu tí uất ức có đáng là gì? Tông Nguyên rất hài lòng về người vợ này, rất
yêu thương và chăm chút cho vợ, miễn là chúng nó đối tốt với nhau, bà già
gần đất xa trời như mình, quá nửa đời người chịu khổ, còn có cái gì không
thể cắn răng chịu đựng? Nhất thiết, mình không thể phá hoại quan hệ của
chúng. Vả lại, con trai mới kế hôn chưa đầy nửa năm mà mình nói xấu con
dâu, con trai sẽ nghĩ như thế nào về người mẹ này.

Thực ra cũng có lấy lần bà Quyên đòi về Tế Nam. Tông Nguyên

không hiểu:

- Mẹ, vì sao mẹ cứ muốn sống một mình thế? Không được, con không

đồng ý, con không thể để mẹ sống một mình.

Lệ Sảnh cũng mở to đôi mắt vô tội:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.