ĐIỀU GÌ EM CŨNG MUỐN - Trang 180

Jenny bấm vài phím trên máy di động và cái máy gọi ngay đến số của

Nate. Hộp thư thoại trả lời, lại thế nữa.

“Nếu bạn đang gọi...,” giọng nữ kiểu người máy nói.

“Nate,” Nate nói bằng chính giọng cậu.
“Xin hãy bấm một và để lại tin nhắn, hoặc đợi đến khi có tiếng chuông,”

giọng nữ người máy tiếp tục.

“Lại là em đây,” Jenny líu lo, cố gắng tỏ ra vui vẻ. “Em đoán chắc anh

đang tắc đường gì đấy. Em nghĩ em sẽ tới buổi tiệc của Serena bây giờ. Có
lẽ em sẽ đi taxi qua nhà anh và nhá máy lên. Dù sao thì hi vọng sẽ gặp anh
trước nửa đêm! Thế nhé. Yêu anh. Bye.”

Jenny dập máy và quay về phòng để lấy túi và áo khoác. Vậy sẽ thế nào

khi nó chính thức bị cấm ra đường? Ông Rufus và Dan đã bỏ nó lại một
mình trong căn hộ đấy chứ.

Họ mong đợi gì từ một nàng công chúa bị nhốt trong tháp ngà quá lâu

đến thế?

Nate quyết định không hút gì cho đến khi cậu tới bữa tiệc vì cậu biết

Blair thích hơn khi cậu không say. Nhưng thôi nào, nay là Giao thừa mà.

“Trước này,” Jeremy nói, chuyển cho Nate điếu cuốn to đùng cậu ta vừa

châm. Nate, Jeremy và Anthony đang tụ tập gần tượng đài Gandhi ở quảng
trường Union Square. Gần đấy, có người đang mở bài “Yesterday” từ một
máy thu âm. “Hút một hơi lớn đi,” Jeremy khuyên. “Rồi bọn mình đi tìm
cái bữa tiệc khỉ mốc đó. Ngoài này cứ như Nam Cực ấy.”

Nate đưa điếu cần sa lên môi và rít, nhắm mắt lại. Không có gì tốt hơn là

một hơi dài tuyệt hảo trong một đêm giá lạnh. Cậu đưa điếu thuốc cho
Charlie, giữ khói trong phổi một lát lâu hơn.

“Nếu buổi tiệc như cứt thì sao?” Charlie hỏi trước khi rít.

Nate nhớ Serena đã nói Blair đã giam mình trong phòng cả tuần để có

thể viết bài cho đơn nộp trường Yale. Mỗi khi Blair ở lì một mình làm bài
tập trong khoảng thời gian dài, cô nàng luôn cực kỳ hưng phấn sau đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.